"Nói mau Đông Du, ngươi đã đưa phu nhân đi đâu?".
Giữa chính điện, Thành chủ nổi cơn tam bành.
Nàng nhìn sang, thấy sắc mặt Đông Du trắng bệch. Tuy nhiên nàng tuyệt đối tin tưởng, Đông Du sẽ không bán đứng nàng.
"Bẩm Thành chủ, chiều nay phu nhân có chạy đến chỗ của thần, nói rằng nhớ Bảo Bảo, muốn thần bí mật đưa phu nhân ra ngoài thành gặp Bảo Bảo".
Nàng vẫn im lặng như vậy, không muốn nói bất cứ thứ gì để thanh minh. Nàng từ lâu đã không còn lời nào nói với hắn nữa.
"Chỉ có vậy?" - Hắn nheo mắt nghi ngờ - "Nếu chỉ có vậy sao không trực tiếp đến xin ta?".
Nàng trâng mắt ra nhìn hắn. Bộ dạng vẫn đầy vẻ cố chấp không khoan nhượng, không muốn nhiều lời với hắn.
Đông Du có vẻ sợ bộ dạng này của nàng sẽ chọc hắn tức giận nên nhanh chóng nói đỡ.
"Thưa Thành chủ, từ sau chuyện của Mã Hoàng, phu nhân có vẻ như đã... không còn muốn giao thiệp với ngài lắm!".
Đương nhiên, việc chọc hắn giận là khó tránh. Nhưng ít nhất vẫn bao che được chuyện ngày hôm nay.
Thành chủ không thèm truy xét thêm lời nào, trực tiếp đi xuống chỗ nàng, bế xốc nàng lên. Ngọc Diệp vốn định cựa quậy, lại nhớ đến đứa bé trong bụng, bỗng nhiên ngoan ngoãn để hắn ôm về phòng.
Vậy mà vừa về đến chính điện, hắn lại mạnh tay quăng nàng xuống giường.
Ngọc Diệp thất kinh, nàng nghiêng người, tay ép chặt để bụng không bị động chạm tới. Kết quả từ vai đến tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-sung-cua-thanh-chu-dai-nhan/2424442/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.