Ta hưu cái rắm!
Ta nghiến răng đáp:
“Ta với Tam công t.ử chẳng qua chỉ đùa chơi mà thôi, người ta thật lòng thương là Kiều nương. Thế tử, ta tuyệt đối không để Tam công t.ử vì ta mà lỡ dở một đời. Ta sẽ lập tức cắt đứt với hắn.”
Lục Tuần không nói gì, đưa tay tìm chén trà.
Ta thấy hắn mò mẫm trên bàn, thế mà lại cầm nhầm phải chén của ta.
Ta vội kéo cổ tay hắn, đổi lại chén đúng.
Động tác của Lục Tuần khựng lại trong một thoáng, rồi hắn cúi đầu uống trà.
Gió thổi, dải lụa trước mắt hắn phất lên, lướt nhẹ qua mặt ta.
Lục Tuần lạnh nhạt nói:
“Giờ Thiệu Đình vì ngươi mà bỏ ăn bỏ uống, đổi lại chỉ nhận một câu ‘chỉ là chơi đùa’. Lý công tử, ngươi xưa nay đều khinh rẻ tình cảm người khác đến thế sao?”
Rõ ràng Lục Thiệu Đình là không buông nổi Phùng Tố Âm thì có!
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Đều tại Lục Tuần — đã hai năm mà còn chưa cưới Phùng Tố Âm, khiến Lục Thiệu Đình ôm hy vọng hão huyền.
Ta bực quá, buột miệng quát:
“Nam nhân ta đã chơi qua không một ngàn thì cũng tám trăm, Lục Thiệu Đình thì là cái gì? Nhà Định Viễn Hầu các người quyền lớn thế mạnh, nhưng muốn ép ta hưu thê, ta tuyệt đối không để các người bắt nạt!”
Từ khi mở thư phường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-bac-tinh/4891193/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.