Ba năm sau, sân bay
Vừa mới xuống sân bay, Mộ Cẩm Vân liền nhận được điện thoại của Hứa Thanh Nga.
“Chúc mừng nhé, tổng giám đốc Vân.”
“Cùng vui nhé, tổng giám đốc Nga.”
Cô cùng với Hứa Thanh Nga đang thành lập một công ty trách nhiệm hữu hạn về mỹ phẩm Dành Dành đang được phát triển ở Hong Kong, sau ba năm gây dựng sự nghiệp, con đường tương lai sau này sẽ ngày càng rực sáng.
Hứa Thanh Nga trời sinh tính cách lạnh nhạt, hiếm lắm mới nói được một câu dí dỏm, Mộ Cẩm Vân cũng không làm cô ấy khó xử: “Bây giờ mình trở về, buổi tối chúng ta cùng nhau uống rượu.”
“Ừ.”
Sau khi gọi điện thoại xong, Mộ Cẩm Vân đưa tay vén cổ tay áo lên, xem thời gian một chút, sau đó nhanh chóng bước đi.
Người lái xe đã sớm đợi ở bên ngoài sân bay, Mộ Cẩm Vân vừa đi ra, thư ký đã nhanh chóng chạy đến giúp đỡ cô xách hành lí: “Tổng giám đốc Vân, vất vả rồi!”
Cô cười một cái: “Việc kiếm tiền, ai sợ vất vả cơ chứ?”
Người thư ký cũng cười theo, giúp cô mở cửa xe.
“Cảm ơn.”
Nói xong cô cúi người ngồi vào trong xe.
Chiếc xe dần dần chạy đi, người thư ký ngồi một bên hỏi cô đã ăn cơm hay chưa, rồi lại bây giờ có đói hay không, có chuẩn bị một số đồ ăn ở trên xe.
Mộ Cẩm Vân cười một cái rồi trả lời từng câu, mở mắt ra nghiêng người nhìn sang phía thư ký: “Ngọc Tiêu, gần đây sao em lại giống như thím giúp việc vậy?”
Đàm Ngọc Tiêu ngại ngùng: “Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719733/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.