Bên ngoài phòng cấp cứu, Phương Tử Cầm đứng ngồi không yên, Dịch Kính Đình ở công ty sau khi nghe Trương Dũng gọi điện nói Thiến Vy xảy ra chuyện thì liền một mạch lái xe thẳng đến bệnh viện vô cùng sốt ruột.
Nghe Trương Dũng kể lại thì có người qua đường nhìn thấy Thiến Vy bộ dạng máu me nằm trong hẻm vắng liền đưa cô tới bệnh viện, tốt nhất đừng để ông đây biết là ai đã đánh con dâu của ông, bằng không ông sẽ làm kẻ đó chết không có chỗ chôn.
"Trương Dũng!" Dịch Kính Đình quát.
"Dạ có!"
"Mau phái người đi điều tra xem là ai đã đánh Vy Nhi cho tôi! Nếu không tra ra được thì kêu bọn chúng tới trước mặt tôi lần lượt tự sát hết đi! vô dụng thì không cần phải sống làm gì!"
"Dạ, tôi biết rồi, tôi đi ngay!" Trương Dũng cúi đầu rời đi, ông không hề bị những lời nói găng kia dọa sợ, bởi vì đây không phải lần đầu tiên ông thấy bộ dạng đó của Dịch Kính Đình, lúc Dịch Thừa Phong còn nhỏ đi học ở trường bị bạn học ăn hiếp đánh bầm dập, ở trước mặt anh thì thản nhiên không quan tâm nhưng vừa quay lưng đi thì làm một trận long trời lở đất, nằng nặc kêu Trương Dũng phải tới trường xử lý bạn học đó.
Người nọ vừa đi khuất, Dịch Kính Đình đã liếc qua nhìn Phương Tử Cầm, hắn hiểu ngay vấn đề liền quỳ xuống thỉnh tội.
"Thuộc hạ vô dụng! không bảo vệ được thiếu phu nhân, xin lão gia nghiêm phạt!"
"Tôi hỏi cậu, sáng nay cậu đi đâu mà lại để Vy Nhi ra ngoài một mình?"
"Là thiếu gia! cậu ấy giao cho tôi nhiệm vụ đi tìm người mẫu!"
"Cái gì? chuyện tìm người mẫu không phải đã có Lưu Minh Lãng lo rồi sao? cậu có diễn cũng không cần diễn nghiêm túc như vậy đâu!"
"Nhưng thưa lão gia! tôi luôn có cảm giác thiếu gia không hề đơn giản như những gì chúng ta nhìn thấy, nếu như tôi không làm theo lời cậu ấy nói, lỡ để cậu ấy nhìn ra sơ hở gì, thì tất cả những gì chúng ta cố gắng che giấu bao năm qua sẽ bại lộ hết!"
"Được rồi! cậu đứng lên trước đi, nếu bị người ta nhìn thấy sẽ không tránh khỏi bị nghi ngờ."
"Cảm ơn lão gia!"
Phương Tử Cầm đứng lên, bây giờ hắn đã hoàn toàn biến thành một con người khác, không còn thấy đôi mắt ngây thơ vô tội của hắn nữa, mà chỉ thấy sự xa lạ, sắc bén lúc ẩn lúc hiện.
Dịch Kính Đình thì đi tới đi lui suy nghĩ, sau đó hướng nhìn hắn, nói: "Lẽ nào là bọn chúng?"
Hắn lại không cho là đúng, liền đáp: "Không thể nào! nếu thật sự là bọn chúng thì khi còn chưa động thủ, sẽ khua chiêng đánh trống cho chúng ta biết trước."
"Nếu không phải bọn chúng vậy thì là ai? Vy Nhi trước giờ có đắc tội với ai chứ?"
"Đây cũng là vấn đề mà tôi đang suy nghĩ, lão gia! chuyện này cứ giao cho tôi, tôi sẽ cho ông câu trả lời trong thời gian sớm nhất!"
"Được! vậy cậu hãy làm cho tốt!"
Hắn đáp lại câu đó bằng một cái gật đầu, thật ra trước khi tới bệnh viện hắn đã cho người đều tra tất cả mọi chuyện rồi, trong hẻm vắng không có camera, hiện trường chỉ có vết máu lưu lại. Sau đó đi vòng ra sau Dịch Kính Đình rồi lấy ra sợi dây chuyền mặc trăng khuyết, nhìn mà lạnh gáy.
Đây là sợi dây chuyền mà thuộc hạ của hắn đã nhặt được trong lúc đều tra, đi theo Dịch Thừa Phong bao nhiêu năm, làm sao hắn không biết sợi dây chuyền này là của ai, chạm mặt Lăng Thiên Trì cũng khá nhiều lần rồi, lần nào trên cổ của hắn cũng đeo sợi dây chuyền này.
Ngay cả Lăng Thiên Trì cũng không hề hay hay biết là trong lúc ẩu đả với Thiến Vy hắn đã làm rơi sợi dây chuyền của mình.
Hành tung của Dịch Thừa Phong xưa nay vẫn luôn nằm trong tầm kiểm soát của hắn, anh đi đâu, làm gì, ăn gì, uống gì, gặp ai, hắn đều biết rất rõ. Đoán chắc anh đã đi gặp Lăng Thiên Trì rồi, cái tên này có thâm thù đại hận rất lớn đối với anh.
Còn nhớ 3 năm trước, hắn ta bày mưu lập kế dụ anh rơi vào bẫy, cũng may lúc đó hắn dùng một thân phận khác tới cứu anh kịp thời, nếu không có lẽ anh đã chết rồi, bây giờ hắn không nhắm vào anh mà lại nhắm vào Thiến Vy, tất cả đều là vì Cố Tiểu Ngọc kia.
Mặc dù biết hung thủ là Lăng Thiên Trì nhưng hắn không thể nói cho Dịch Kính Đình biết được, với tính cách của ông, dù có phải là vì Dịch Thừa Phong hay không cũng sẽ không để Thiến Vy chịu uất ức, ngộ nhỡ ông làm rùm beng lên đến lúc đó kinh động tới Dịch Thừa Phong, thì e rằng thân phận của hắn không những bị bại lộ mà còn cả bí mật hắn, Trương Dũng và Dịch Kính Đình tốn công che giấu cũng không thể giấu tiếp được nữa.
Làm sao đây? bây giờ hắn vừa phải nghĩ cách làm tròn trách nhiệm với Dịch Kính Đình vừa phải nghĩ cách không để Dịch Thừa Phong phát hiện ra sơ hở, tìm người chết thay cho Lăng Thiên Trì, cách này chỉ có thể yên ổn với Dịch Kính Đình, nhưng lại chưa chắc giấu được Dịch Thừa Phong, bởi vì anh đã biết người ra tay với Thiến Vy là ai.
Nếu như anh biết có một người xa lạ đứng ra chết thay cho Lăng Thiên Trì, thì thế nào cũng không tránh khỏi sẽ cảm thấy trong chuyện này nhất định có vấn đề, mà người bị nghi ngờ không ai khác chính là hắn.
Ván cờ này xem ra không dễ đi, lỡ như đi sai thì đối với Dịch gia chỉ có trăm hại. Phải nghĩ cách khác, một cách vẹn cả đôi đường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]