Gió mát mơn man trên mặt, cũng làm cho dương liễu nhè nhẹ lay đông,hương hoa thơm ngát bay theo gió. Khắp nơi muôn hoa đua nở, dương liễuxanh tươi, hoàng cung đã cởi bỏ vẻ tĩnh mịch của mùa đông và khoát lênchiếc áo xuân tươi đẹp.
Một thân ảnh màu lam dẫn theo hai tên thị vệ, vội vàng hướng tới Di trữ cung mà đi, không cần thông báo đã bước vào cửa điện. Thái giámdẫn đầu mặt trắng môi hồng, hắn tuy là thân nam nhi, nhưng lại có phong thái của nữ nhân. Ngũ quan xinh đẹp nhưng lạnh lùng gần như vô tình.Lục phù nhíu mày nhìn hắn đang đi đến gần, nàng nhận ra được đó là tháigiám bên người Hàn quý phi, hắn cũng là tổng quản thái giám của hoàngcung.
“Nô tài tham kiến Sở vương phi, Vương phi vạn an!” Tiếng nói lanhlảnh của Lược hiển đột ngột vang lên trong không khí mang theo vẻ lãnhliệt, như vọng lại trong Di trữ cung rộng lớn.
Lục phù nhìn hắn, khóe môi gợi lên ý cười, sắc mặt bình tĩnh tinh tếđánh giá hắn cùng hai người thị vệ đứng sau lưng. Hai người họ đều lànhững nam tử tuấn tú trong thiên hạ, nhưng lại toát ra một cỗ sát khí.Từ trước đến nay Lục phù rất nhạy cảm, nàng cười đến khoan khoái dịthường, “Công công miễn lễ, không biết ngươi đến Di trữ cung có chuyệngì?”
Sau khi nàng tới ở trong Di trữ cung, trừ bỏ Tấn vương thường lui tới cũng không còn ai khác. Có mời mà đến mới được gọi là khách nhân,không thỉnh mà đến từ trước đến nay đều bị cho là khách không mời. Nơihoàng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168851/chuong-66-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.