Lão mẹ bước từng bước tơí gần, vì bà ta mang giày thêu nên không gâyra một tiếng động nào, càng đến gần, những bước đi giống như đang giẫmvào đáy lòng đang bất ổn của Lục phù.
Bà ta đến trước mặt nàng, buông nhuyễn điếm xuống, mới chậm rãi đứng qua một bên, một chữ cũng không nói, ở trong đại điện trống trải Lụcphù chỉ nghe thấy hơi thở nông sâu không đồng nhất của chính mình.
Nhuyễn điếm lạnh lùng nằm ở trên mặt sàn bóng loáng, màu hồng thâmtrầm như vậy làm cho Lục phù có ảo giác, đó chính là màu của máu tươi.
Sự âm độc lạnh lùng của Hàn quý phi so với nàng chỉ có hơn chớ không kém, lúc này quỳ xuống, không biết là cái gì đang chờ nàng.
Lục phù biết rõ là có ma quỷ đang giơ nanh múa vuốt đang chờ nàng, ở nơi nào đó kêu gào.
“Vương phi ngươi xem bản cung, chăm sóc ngươi rất tốt a!”
......
Nhíu mày, móng tay bén nhọn vừa mạnh lại nhanh xẹt qua mặt nàng, một cái hồng ngân đã hiện ra trên má của Lục phù, rất đau.
Đôi mắt lợi hại của Quý phi gắt gao nhìn chằm chằm thành quả mìnhvừa tạo ra, nở nụ cười thoã mãn, lại nhìn xem vết hồng ngân loá mắt.
“Vương phi, không biết lễ tiết sao? Ở trong cung không hướng tới Quý phi nương nương hành lễ, đó chính là tội bất kính lớn lao!”
Lục phù cười, thở dài nhẹ nhõm một hơi, hơi hơi ngẩng đầu lên cườinói: “Nương nương nói lời ấy sai rồi! Nô tì ở trong ngục tù bị mấttích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168848/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.