Dưới đáy cốc, chim hót líu lo, những bông hoa nhỏ màu vàng nhạt trànngập khắp nơi, thân hình mỏng manh như nũng nịu lay động theo từng cơn gió nhẹ.
Nước từ trên núi không ngừng chảy xuống, tiếng suối róc rách đi vàolòng người, cách đó không xa có một dao trì sâu không thấy đáy, bên cạnh hoa cỏ mọc đầy, cả sơn cốc hoa thơm ngát đưa hương.
Rừng xanh nước biếc, hoa ngát hương, chim hót líu lo, giống như cảnh thần tiên.
Xa xa, có hai gian nhà trúc nằm cạnh nhau, đứng lặng yên dưới đáy cốc, trong phòng hương thảo dược toả ra bốn phía.
Trên giường trúc xinh xắn, Lục Phù nằm yên, sắc mặt có chút táinhợt. Ánh nắng chiều theo cửa sổ chiếu vào làm gian phòng bao phủ bởimột vẻ mông lung mờ ảo.
Thở một hơi dài….Lục Phù tỉnh lại, nằm yên nhớ lại chuyện xảy ra,đột nhiên mở mắt đứng bật dậy, vì động tác quá nhanh khiến gân co rútlại. Nàng kêu lên đau đớn, đôi mày thanh tú nhăn lại.
“Cô nương, cẩn thận một chút...... Không cần cấp!” Lục Phù bỗng nhiên cảm thấy có mùi hương hoa mai xông vào mũi, sau đó một giọng nói trong trẻo lọt vào tai, nữ tử kia cuống quít chạy lại, giúp nàng xoaxoa cái chân đang co rút.
Lục Phù nhìn nữ tử khoảng chừng hai mươi mấy tuổi, không đẹp lắmnhưng thanh tú, mặt mày sáng sủa rất có cảm tình, hai lúm đồng tiền trên má khiến mặt nàng rạng rỡ hơn rất nhiều.
Lục Phù nhìn quanh một vòng, nhà bằng trúc đơn giản xinh xắn, toả ra hương trúc nhè nhẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168801/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.