Cuối thu tiết trời mát mẻ, gió thổi nhè nhẹ, chim nhạn xếp thành từng đàn bay về phía Nam.
Màu xanh da trời giống như một khối ngọc hoàn mỹ không tỳ vết.
“Ngươi làai?” Trước Sở vương phủ, thị vệ gác cửa ngăn cản hai nam tử đang muốnbước vào. Hai người thị vệ kinh ngạc nhìn nam tử đi đầu một cách chămchú. Nếu nhìn xa xa, có cảm giác như Vương gia quay về phủ. Nhưng khinhìn gần họ phát hiện có điểm khác nhau, nam tử này có đôi mắt khác vớiđôi mắt thâm trầm trong sáng của Sở Cảnh Mộc.
Phượng QuânÚy cười như không cười tà mị nghạo nghễ nhìn họ, vẻ tươi cười như vôhại. Mị Ảnh ở phía sau lấy thẻ bài nơi thắt lưng giơ lên, bốn tên thị vệ giữ cửa kinh hãi, đồng loạt quỳ xuống thỉnh an, “Tham kiến tứ HoàngTử!”
“Đứng lên đi! Ta có thể tự mình đi vào.” Phượng Quân Úy mang theo Mị Ảnh bước vào vương phủ.
“Mị Ảnh, takhông đi nhầm chổ chứ?” hắn nhìn không khí trầm trọng im lìm bốn phía,chợt cau mày. Sở vương phủ gây cho hắn cảm giác tĩnh mịch. Những thịnữ đang quét dọn không hề nói một câu.
“Ngài không đi lầm, nơi này thật sự là Sở vương phủ!” Mị Ảnh không chút cảm xúc trả lời
Trong mắtPhượng Quân Úy có chút lo lắng, nhìn xa xa thấy thân ảnh tuấn tú củaTiếu Nhạc, bảo Mị Ảnh gọi hắn. Tiếu Nhạc quay đầu lại tỏ vẻ kinh ngạc, vội vàng chạy tới khom người hành lễ, “Tham kiến tứ Hoàng Tử!”
“Vương gia của các ngươi đâu?”
Tiếu Nhạc cúi đầu ấp úng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168788/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.