Ta đã biết từ sớm rằng cô nương nhà ta không thật lòng với ta.
Nhưng chuyện này chẳng trách người được, chỉ trách ta quá ngu ngốc.
Chủ mẫu bắt ta định kỳ phải báo cáo chuyện của Liễu di nương, ta khi ấy còn nhỏ chưa biết nông sâu, có hôm thấy di nương cùng lão gia ngâm thơ viết chữ, liền thật thà báo lại.
Hậu quả là chủ mẫu đến viện chúng ta làm ầm một trận, di nương từ đó sức khỏe giảm sút, cô nương cũng chịu khổ theo.
Từ đó về sau, chuyện quan trọng cô nương thà tốn bạc nhờ người lạ cũng không giao cho ta nữa.
Ta buồn lắm, nhưng ngoài chuyện đó ra, cô nương đối với ta cực kỳ tốt.
Viện chúng ta nghèo, nhưng hễ có đồ ngon cô nương đều để dành cho ta một phần.
Lòng ta luôn hướng về cô nương, dù bên chủ mẫu canh chừng rất gắt nhưng ta cũng biết chừng mực, chỉ chọn mấy chuyện vụn vặt báo cáo cho qua chuyện.
Về sau cô nương đưa ta vào Hầu phủ. Tuy có lời ra tiếng vào nhưng ăn uống ở đây tốt hơn trước nhiều.
Chủ mẫu muốn cô nương quyến rũ lão Hầu gia, nhưng thực ra ta biết cô nương có tính toán riêng.
Người không tin tưởng ta lắm nên mỗi lần hành sự, ta đều chủ động kiếm cớ lánh đi.
Đi theo cô nương lâu ngày, ta cũng thông minh ra nhiều rồi.
Ta nhìn ra được Thế t.ử Hầu phủ là người rất tốt, hơn nữa ta phát hiện ngài ấy mấy lần trộm nhìn cô nương nhà ta.
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-theo-gio-nhiem-bui-tran/5067305/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.