Nghe đồn Khương gia có nữ nhi tên Phù, dung mạo rạng rỡ như hoa xuân.
Ta vốn tưởng đó chỉ là lời đùa cợt của đám đồng liêu, cho đến khi Khương gia đưa người vào Hầu phủ, ta mới hiểu mọi lời ca tụng đều là nhạt nhẽo.
Cha ta phụng chỉ tuần tra Bắc cảnh, vì thế việc Khương Phù vào phủ là do ta gật đầu đồng ý.
Một là sợ Khương gia phiền phức, nếu không đồng ý họ sẽ làm ầm lên, dễ để lộ tin tức cha ta rời kinh.
Hai là ta đã dò hỏi về thân thế của nàng, đúng là một kẻ đáng thương, lòng ta nhất thời mềm yếu nên đã nới lỏng cửa miệng.
Nào ngờ sau khi vào phủ, nàng lại đem tâm tư đặt lên người ta.
Ta tuy có danh hiệu "trích tiên", nhưng cũng chẳng phải bậc thánh nhân thanh tâm quả dục.
Sự tiếp cận vô ý hay hữu ý của nàng luôn khiến tâm trí ta xáo động.
Nghe nàng nói cùng nha hoàn nhịn đói hai ngày để tiết kiệm tiền, ta liền dặn nhà bếp đưa thức ăn ngon tới.
Thấy nàng ngã, ta lo lắng đến mất ngủ cả đêm, thừa lúc đêm khuya trèo tường vào viện đưa t.h.u.ố.c cho nàng, làm một kẻ tiểu nhân vượt rào.
Sau đó nghe người của Bá tước phủ đ.â.m chọc sau lưng, lại còn xúi giục hạ nhân làm khó nàng, ta càng thêm tức giận.
Ma xui quỷ khiến thế nào, ta định viết thư cho Bình Nam Bá khuyên ông ta quản lý hậu viện cho tốt.
May mà thư chưa gửi đi ta đã đốt rồi. Ta tự kiểm điểm bản thân:
Mình bị làm sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-theo-gio-nhiem-bui-tran/5067304/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.