Bảy ngày sau, trời còn chưa sáng ta đã bị gọi dậy.
Ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy Lục Yến Thanh trong bộ y phục đen tuyền xuất hiện trước mặt.
Chưa bao giờ ta thấy chàng trong dáng vẻ này, tim ta đập như trống trận.
Chàng ngồi xuống bên giường, nắm tay ta dịu dàng nói:
"Hôm nay hoàng thành có việc khiến ta không thể phân thân, nhưng ta đã hẹn một cố nhân gặp mặt ở chùa Bảo Thiền ngoài thành, hay là Phù nhi đi thay ta một chuyến nhé?"
Quanh chàng có bao nhiêu người tài, tại sao lại chọn đúng ta? Ta tuy không hiểu, nhưng chàng làm việc xưa nay luôn có lý lẽ riêng, ta không hỏi nhiều mà đồng ý ngay.
Trước lúc lên xe ngựa, chàng kéo ta vào lòng thầm thì:
"Nếu có biến cố, Phù nhi cũng đừng sợ, ta đã sắp xếp tất cả, nàng chỉ cần ở bên cạnh vị cố nhân kia, tấc bước không rời."
Ta "ừ" một tiếng rồi lên xe rời đi. Vén rèm nhìn lại, Lục Yến Thanh chắp tay đứng đó, quanh thân phảng phất khí thế sát phạt.
Ta nhíu mày, chàng tự biến mình thành bộ dạng này, có phải là vì ta không? Ta không quản ngại đường xa đến chùa Bảo Thiền, gặp được vị "cố nhân" mà Lục Yến Thanh nói.
Đó là một giai nhân thanh lệ tuấn tú, nhìn tuổi tác chắc cũng trạc tuổi mẫu thân ta.
Bà đang lần chuỗi hạt quỳ trước Phật đài, biết ý định của ta chỉ khẽ gật đầu, sau đó không nói thêm lời nào nữa.
Mãi đến giờ Ngọ, bên ngoài chùa vang lên tiếng xôn xao hỗn loạn, một tiểu sa di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-theo-gio-nhiem-bui-tran/5067301/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.