Ngày hôm sau. Ta tỉnh dậy trong căn phòng vẫn còn vương vấn hơi thở nồng nàn của đêm qua.
Lục Yến Thanh đã thay xong quan phục, lúc này đang hứng thú mân mê hộp phấn son của ta.
Chàng ngồi trong nắng mai, đôi mày mắt lấp lánh ý cười, đẹp đến mức không giống người phàm.
Ta khẽ ho hai tiếng, Lục Yến Thanh nghe thấy liền bước lại gần. Trước khi ta kịp mở miệng, chàng đã nhanh chóng lên tiếng:
"Chuyện đêm qua ta là nghiêm túc. Ta sẽ cưới nàng làm chính thê."
Giữa vẻ mặt không thể tin nổi của ta, chàng nói tiếp rằng hãy cho chàng thêm thời gian, chàng sẽ mưu tính ổn thỏa tất cả.
Ánh mắt Lục Yến Thanh quá đỗi rực cháy và chân thành, ta không tự chủ được mà gật đầu, rũ bỏ mọi ý định trốn tránh ra sau đầu.
Lần này, ta buông bỏ lý trí, đi theo tiếng gọi của con tim.
Những ngày sau đó, không thấy bóng dáng Xuân Đào đâu, ta còn chưa kịp hỏi con bé tại sao lại làm vậy.
Còn Lục Yến Thanh thì luôn đi sớm về muộn, bận rộn lạ thường.
Nhiều lúc ta nghi ngờ đêm ấy liệu có phải chỉ là một giấc chiêm bao.
Nhưng đôi khi trong giấc ngủ chập chờn, ta vẫn cảm nhận được sau lưng có một vòng tay ấm áp vô cùng quen thuộc.
Hôm đó, ta ngồi tĩnh lặng trong viện, nhìn tia nắng cuối cùng nơi chân trời tan biến.
Hoàng hôn buông xuống, gió đêm khô khốc lòng người.
Ta cau mày, trong lòng dâng lên nỗi bất an bồn chồn. Cảm giác như sắp có chuyện không lành xảy ra.
Đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-theo-gio-nhiem-bui-tran/5067300/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.