🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Hữu Thục có thai.



Tôi nghe tin này, lập tức sai Thải Quyên và Bảo Lê đưa đến Chiêu Hoa cung vô số ban thưởng và đồ bổ.



Sau khi trở về, Thải Quyên kể tôi nghe Hoàng Thượng cũng ở Chiêu Hoa cung nhưng sắc mặt không quá đẹp, Tống Tu nghi khóc đến mức đôi mắt sưng húp.



Kể từ đó, sự việc kỳ lạ đã xảy ra, Triệu Lăng không còn đặt chân đến Chiêu Hoa cung nữa.



Thái độ khác thường của y bao gồm cả vụ đến khuya rồi mà vẫn ở Tiêu Phòng Điện.



Tôi thực mệt quá rồi, cố nén cái ngáp nhắc nhở y: Đêm đã khuya, ngày mai bệ hạ còn phải lâm triều.



Triệu Lăng liếc tôi một cái, thong thả nói: “Ngai vàng trên đại điện chỉ là vật trang trí, dù trẫm không lâm triều thì đám người Lương Vương cũng sẽ không nói lời nào.”



Vì thế tôi phải cố chống tinh thần chơi cờ với y.



Trong lúc chơi cờ, Triệu Lăng chợt hỏi: “Trong vở diễn Đông Hải Hoàng Công, Hoàng Công vung đao đánh hổ trắng nhưng rốt cuộc chết trong miệng hổ. Hoàng hậu cảm thấy đáng tiếc không?”



Tôi đặt xuống một quân cờ, buột miệng: “Có gì đáng tiếc, tay nghề không bằng con hổ mà thôi.”



“Ngày ấy xem diễn, vì sao lại khóc?”



Trong điện ngọn đèn dầu chiếu sáng ngời, Triệu Lăng ngồi đối diện với tôi, y không nhìn tôi, ánh mắt rơi trên bàn cờ, hàng mi dài đen như lông quạ rũ bóng, thanh âm bình thản lãnh đạm.



Tôi ghé sát vào y, cười tủm tỉm: “Đương nhiên là bị cảm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-loan/3592404/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phù Dung Loạn
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.