Triệu Lăng sợ tôi quấn lấy y nên đồng ý đề thơ trên mặt quạt.
Y giao cây quạt cho Tô nội quan, bảo tôi ngày mai sai người tới lấy là được.
Khi y hỏi tôi muốn viết câu thơ gì, tôi đáp:
"Nhất điểm hạo nhiên khí,
Thiên lý Khoái Tai phong."
Triệu Lăng "Ồ" lên một tiếng: "Hoàng hậu tuy tuổi không lớn nhưng thật tiêu sái."
Tôi đính chính: "Thần thiếp không còn nhỏ, năm ngoái đã cập kê. Bệ hạ còn ban trâm vàng sai Tô nội quan đem đến, ngài đã quên rồi ạ?"
"Quên rồi."
Công nhận y thẳng thắn thiệt, chẳng thèm hỏi lại Tô nội quan đang đứng ngay bên cạnh, chỉ thờ ơ bảo tôi: "Không có việc gì thì lui đi."
Tôi mang theo Thải Quyên rời điện, trước khi đi còn không quên nhắc Thải Quyên đóng cửa: "Tống Tu nghi mặc quá phong phanh, chớ để gió lùa sẽ cảm lạnh."
Vào wattpad thăm nhà bà còm. Hai ngày sau, Thôi nội quan đem một con vẹt tới Tiêu Phòng Điện.
Tôi mải mê dạy nó nói chuyện mà quên bén vụ sai người lấy cây quạt.
Đến khi nhớ ra, tôi tự mình dẫn người đi lấy, mới phát hiện Triệu Lăng cũng quên luôn.
Thấy tôi tới xin quạt, y mới sai cung nhân mài mực.
Tôi tiếp nhận thỏi mực, vừa mài vừa cười nói: "Xin bệ hạ viết cẩn thận, không thể qua loa lừa người."
Triệu Lăng liếc tôi một cái, vẻ mặt bình thản.
Khi hạ bút, đột nhiên y hỏi tôi: "Nghe nói Hoàng hậu thích xem diễn, thường xuyên kêu gánh hát tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-loan/3592403/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.