Chờ phong ba qua đi, thiên hạ gần như quên sạch, lúc ấy lại sắp xếp cho nàng ta một thân phận khác, để danh chính ngôn thuận trở thành nữ nhân của Thái tử.
Thế nên, địa vị nàng ta không thể là thứ thiếp vô danh.
Nhưng thân phận người Tần gia lại không sạch sẽ, không thể phong quá cao.
Vậy thì hàng cuối cùng, Phụng Nghi, chính là vị trí thích hợp nhất dành cho Tần Thư Dự.
Hoàng hậu gật đầu, khen ngợi:
“Khó cho con, tuổi còn trẻ mà đã có lòng bao dung đến thế.”
“Làm chính thê, bài học đầu tiên mà mẫu hậu dạy cho chính là phải có tấm lòng dung người. Con chịu nghĩ cho Tần thị như vậy, cũng coi như là phúc của nó.”
Nói xong, Hoàng hậu không nhắc nữa chuyện về Tần gia hay Tần Thư Dự, chỉ thuận miệng hỏi sang niên kỷ của ta.
2
“Bẩm mẫu hậu, thần tức năm nay mười bảy, đợi qua Trung thu thì là mười tám rồi.”
“Mẫu thân con sinh con thật chọn được ngày tốt, bổn cung chợt nhớ ra, nhà mẹ đẻ của ta ở Kiềm Dương cũng có một tiểu chất nữ, cũng sinh đúng ngày Trung thu.”
Tim ta khẽ siết lại.
Đây mới là mục đích thật sự của hoàng hậu khi giữ ta lại hôm nay.
“Thần tức có nghe nói phong thủy Kiềm Dương nuôi người, nuôi ra toàn những mỹ nhân giống như nương nương vậy. Mai sau nếu Ôn muội muội tới kinh thành, nương nương nhất định phải để thần tức được gặp một lần.”
“Nàng ấy à, là một tiểu nha đầu nổi tiếng nghịch ngợm, được cưng đến mức không ai quản nổi. Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-am-dao/5021237/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.