1
Tiếng sáo lại vang lên, lần này thổi một khúc Tư Quân Phú.
Trong ngày đại hỷ thế này, lại phối với điệu khúc ai oán đến vậy.
Người biết chuyện thì nghĩ Thái t.ử thành thân; kẻ không biết, e còn tưởng Thái t.ử vừa qua đời.
Dù gì nàng ta trước đây cũng là quý nữ danh môn, không ngờ thủ đoạn lại thấp hèn đến mức ấy.
Đặng Ngọc Thần rõ ràng đã bị ảnh hưởng, đôi bàn tay vừa còn nóng rực đang đặt trên eo ta lập tức lạnh xuống.
Ngọn lửa d.ụ.c vọng trong mắt hắn tắt ngấm, thay vào đó lại là một thoáng không nỡ.
Bao nhiêu ánh mắt thế gia đều dõi về Đông Cung.
Sao có thể không biết chuyện Thái t.ử lén cứu Tần Thư Dự vốn bị định đưa vào quân doanh làm quân kỹ, rồi giấu vào Đông Cung làm thị nữ.
Thái t.ử trọng tình trọng nghĩa, chuyện này vốn là điều tốt. Lên vị trí kia, tự nhiên ai cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Ta là Thái t.ử chính phi, sớm đã chuẩn bị sẵn tâm thế chia sẻ phu quân với các nữ nhân khác.
Chỉ là trong đêm tân hôn, phu quân của riêng ta lại bị một nữ nhân khác câu dẫn đến hồn vía rời xác.
Nếu không viên phòng, ngày mai ta sẽ trở thành trò cười khắp kinh thành.
Hoàng hậu sẽ không trách nhi t.ử mình buông tuồng.
Bà ta chỉ trách ta không giữ được lòng nam nhân, để một thị nữ thấp kém thừa cơ chen vào.
Nghĩ đến đây, ta lập tức đưa ra đối sách: hai chân móc lên eo Đặng Ngọc Thần, nghiêng mình áp sát hắn.
Ta ngẩng đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-am-dao/5021236/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.