Trong phòng thuê, Lưu Hữu Bân và Văn Nham nằm dựa vào nhau trên giường.
Lưu Hữu Bân đau lòng ôm Văn Nham hốc mắt ướt át vào lòng, Văn Nham dùng tứ chi quấn chặt Lưu Hữu Bân.
Căn phòng thuê nho nhỏ này là Văn Nham thuê cho bạn gái Hữu Bân dùng trong kỳ nghỉ hè, là phòng đơn, ở rất thoải mái.
Vào cửa đi vài bước chính là một tủ quần áo hai cánh, đối diện có một cái giường 1m5, cạnh đầu giường đặt một cái bàn học, bên cạnh còn kèm một phòng bếp và một phòng vệ sinh nhỏ.
Hữu Bân ở một mình thì vừa xinh, nhưng Hữu Bân vừa nghe tiền là Văn Nham bỏ ra thì cô không muốn ở.
Còn bắt Văn Nham trả phòng, nói cô đã xin ở kí túc được rồi.
Hết cách, Văn Nham đành phải trả phòng, nhưng chủ nhà không muốn trả tiền. Hữu Bân cũng sống chết không dọn vào ở, cứ muốn Văn Nham trả phòng.
Văn Nham không dám nói với Hữu Bân rằng đã ký hợp đồng, chủ nhà không muốn trả, chỉ sợ nói ra Hữu Bân sẽ nói muốn cùng anh đi tìm chủ nhà để thử lại.
Văn Nham biết thử nhiều tới mấy cũng vô dụng, còn bị Hữu Bân giận. Anh không hỏi ý kiến Hữu Bân trước khi thuê nhà là lỗi của anh rồi, anh không muốn Hữu Bân giận anh thêm nữa.
Cho nên, căn phòng này cứ vậy mà bị bỏ đó.
Không ngờ, hiện tại phòng bị anh dùng.
Lưu Hữu Bân không biết phòng này là phòng trước kia Văn Nham thuê, còn tưởng anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-trao-doc-mieng/2800031/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.