Rạng sáng 3 giờ là thời điểm mọi người đang chìm sâu vào giấc ngủ.
Lưu Hữu Bân ngồi ở quầy thu ngân tại cửa hàng tiện lợi, chờ những vị khách có khả năng đến mua đồ.
Khoảng thời gian này thật sự rất ít khách, Lưu Hữu Bân nhàm chán ngồi ngây người ở quầy thu ngân.
Đâu còn cách nào khác, vì ông chủ không cho nhân viên dùng điện thoại di động trong thời gian làm việc ở cửa hàng.
Camera theo dõi trong cửa hàng mở 24/24, nên Lưu Hữu Bân không dám dùng.
Cho nên, cô chỉ có thể ngồi một chỗ và mở to đôi mắt không có tiêu cự.
Kia là ai? Cái người phụ nữ đầu tóc bù xù đang di chuyển về hướng cửa hàng tiện lợi là ai?
Đầu tóc rối bù hoàn toàn che khuất khuôn mặt người phụ nữ.
Hình như trên tay còn cầm một thứ gì đó giống tờ giấy, đi đường thì lắc lư.
Không phải là nữ quỷ chứ? Lưu Hữu Bân lập tức tỉnh táo.
Đứng dậy nhìn chăm chú vào người phụ nữ đang lại gần cửa hàng tiện lợi.
Tay trái lặng lẽ mò xuống cái bàn dưới quầy thu ngân, tóm lấy gậy điện phòng "sói".
Tay phải sờ vào túi lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi cảnh sát bất cứ lúc nào.
Lúc này Lưu Hữu Bân hơi hối hận vì đã từ chối lời đề nghị ở lại cùng cô đêm nay của Văn Nham.
Lúc tối Văn Nham đưa cô đến cửa hàng tiện lợi thì hỏi cô có muốn đêm nay anh ở lại với cô không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-trao-doc-mieng/2800028/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.