Buổi sáng Lưu Hữu Bân tan làm không về phòng Văn Nham thuê ngay.
Mà là về phòng kí túc xá lấy mấy bộ quần áo tắm rửa của mình và đồ dùng vệ sinh các kiểu.
Lấy xong mới đến phòng Văn Nham thuê.
Lúc đến phòng, Văn Nham đang chuẩn bị ra khỏi cửa.
Thấy Lưu Hữu Bân xách túi to túi nhỏ.
Văn Nham vội vàng tiến lên xách giúp Lưu Hữu Bân: "Anh còn đang nghĩ sao giờ này em chưa về? Anh đang suy xét có nên đến cửa hàng tiện lợi xem có thấy em không."
7 giờ sáng tan làm, giờ này gần 9 giờ, Hữu Bân còn chưa về.
Văn Nham còn tưởng cửa hàng tiện lợi gặp chuyện gì đó, hoặc là Hữu Bân hối hận.
Kết quả đều không phải, thì ra Hữu Bân về kí túc xá lấy đồ của cô ấy.
Lưu Hữu Bân nghĩ mình sẽ về sớm nên không báo cho Văn Nham một tiếng.
Lưu Hữu Bân đi theo Văn Nham vào phòng, sắp xếp đống đồ Văn Nham giúp cô đặt trên giường.
Vừa sắp xếp vừa kể Văn Nham nghe chuyện tối qua Văn Mai đến tìm cô.
Về phần vì sao Văn Mai biết cửa hàng tiện lợi cô làm việc mà đến tìm, Lưu Hữu Bân cảm thấy không quan trọng, cho nên cũng không để ý.
Văn Nham cũng không chú ý điểm này, Văn Nham vừa nghe Văn Mai người đầy mùi rượu đến tìm Hữu Bân liền bắt đầu nhíu mày.
Lại nghe Văn Mai ném cho Lưu Hữu Bân tờ quảng cáo, còn bắt Lưu Hữu Bân đi thi.
Tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-trao-doc-mieng/2800026/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.