“Tiểu Bảo, đều tại ta không tốt, để nàng bị hãm hại và chịu nhiều ấm ức như vậy.”
Lúc Tạ Vân trở lại thì ta đang uống thuốc. Hắn nhận chén thuốc từ tay Tang Chi, đút cho ta uống mà vành mắt ửng hồng.
Ta cúi đầu, nước mắt rơi lộp bộp: “Không trách Vương gia, Cửu Nhi là thiếp, được quyền quản lý tiệc cầu phúc đã là có phúc lắm rồi. Yến hội xảy ra chuyện thì tất nhiên Cửu Nhi phải chịu trách nhiệm.”
Vành mắt Tạ Vân càng đỏ hơn: “Ta hỏi rõ ràng rồi, Vương phi ghen ghét ta cưng chiều nàng nên bị ma xui quỷ khiến, ám ảnh tâm thần nảy sinh ý nghĩ xấu xa.”
Lời hắn nói chẳng khác gì đang giải vây cho Liễu Cẩm Hoa.
Ta uống thuốc xong thì gật đầu: “Chỉ mong Vương gia đừng phạt nặng, dù sao thì trưởng tỷ cũng đang mang thai.”
Nếu trong lòng hắn đã quyết thì ta đây cũng tình nguyện đóng vai hiền từ, chủ động cầu xin cho Liễu Cẩm Hoa.
Liễu Cẩm Hoa bị cấm túc trong viện lớn, quyền quản gia đương nhiên được giao lại cho ta.
Trời vừa vào hè, Liễu Cẩm Hoa sai người đưa tin tới, nói là muốn gặp Tạ Vân. Ta đưa thư đến tận tay hắn, nhìn hắn cau mày đọc xong là vứt qua một bên.
“Hôm nay là ngày lành của nàng, không cần nhắc tới Vương phi.”
Để ta quản gia thêm phần thuyết phục, đồng thời an ủi ta chịu nhiều oan ức, Tạ Vân phong ta làm trắc phu nhân.
Hôm nay là ngày ta làm lễ sách phong.
Qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tranh-ngo/2852938/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.