Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Sí trợn mắt nhìn màn hình chat webcam, mím môi thật chặt. Xuyên qua cái nhìn tàn nhẫn, có thể thấy ánh mắt của anh tràn đầy sự không vui và bất mãn.
"Sí, đừng nhìn em bằng ánh mắt nóng nảy ấy chứ, em là em gái tốt của anh mà.” Hà Dự Vi ở bên kia cười rất thoải mái, thậm chí còn hơi mờ ám. “Em biết em xinh đẹp có một không ai, anh không cần lại nói mấy câu như thế với em.”
"Em vừa nói gì?” Giọng nói của Sí rất nhẹ nhàng, rất dịu dàng nhưng khuôn miệng nở nụ cười chẳng hợp với cơn giận của anh chút nào, anh hỏi Hà Dự Vi đang cười ở trên màn hình.
"Em đã nói gì hả?” Cô lập tức giả ngu, kỹ thuật diễn hạng nhất.
"Em nói... Em mời ai đến giúp anh?” Sí có ý tốt nhắc nhở.
"Một trợ lý có năng lực tốt, biết nhẫn nhịn.” Hà Dự Vi mỉm cười và trả lời.
"Sau đó thì sao?” Ý cười của anh càng lúc càng sâu.
"Cô ấy tên là Triệu Tử Phong.”
"Nam ư?" Nếu là nam thì anh còn chịu nhận, nhưng nếu là nữ... Hừ! Khỏi tới luôn đi!
"Không." Khuôn miệng nhỏ nhắn, đỏ mọng thốt ra một chữ rồi nói tiếp. “Là một cô gái rất xinh đẹp.”
"Em nói gì hả?” Sí nheo đôi mắt nguy hiểm.
"Cô ấy mới có hai mươi tuổi thôi! Sí à, anh đừng có xuống tay với người ta đó nha! Người ta vẫn còn là sinh viên đấy!” Cô cười, không thèm để ý rằng mình đã chọc giận anh cả.
"Làm anh em đã mười sáu năm, chẳng lẽ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tinh-van-chung/25279/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.