Thánh Thiên Quyết cười lạnh lùng nói: “Đúng thì đã sao? Trong Thương Mang tiên giới, đi theo ai mà không phải là theo? Chúng ta hợp tác với dị tộc, thì đáng tội chết à?”
“Không sai, là đáng tội chết, chết không có chỗ chôn thây!”, Tân Ninh nhìn Thánh Thiên Quyết, nói bằng giọng chắc nịch.
Thánh Thiên Quyết thoáng nghẹn họng.
“Sự xuất hiện của dị tộc, là xâm lăng, là hủy diệt, ngươi cho rằng người ta quan tâm ngươi à?”
Tần Ninh lười chẳng thèm để ý đến Thánh Thiên Quyết nhìn về từng vị từng vị Tiên Đế của núi Thánh Long ở phía sau lưng Thánh Thiên Quyết, cùng với một đám nhân vật Tiên Thánh, Tiên Hoàng cũng bị bắt lại ở phía xa xa.
Tân Ninh phất phất tay.
Diệp Nam Hiên bước lên.
Tân Ninh lập tức nói: “Tìm một chỗ nào đó sáng sủa, đem đám tù binh của núi Thánh Long này giết sạch đi”.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt tại đó đều ngẩn ra.
“Sư phụ, tất cả?”
“Đúng, tất cải”
Tần Ninh nói bằng giọng hờ hững: “Bên trong núi Thánh Long, phàm là những người đạt đến cấp Tiên Vương và Tiên Vương trở lên, đều giết hết di, không để lại một người nào”.
Nghe vậy, Phương Hoằng Hóa cũng không khỏi nhướn mày.
Thủ đoạn cỡ này của Tần Ninh quá là võ đoán rồi.
Giết hết tù binh của dị tộc thì cũng chẳng có vấn đề gì.
Nhưng núi Thánh Long, dù gì cũng vẫn là thế lực của Nhân tộc.
Hơn nữa, lần này núi Thánh Long bị tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748634/chuong-10826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.