“Ngươi năm mơi”
Âm Vũ Quân nhổ một bãi nước bọt, hừ mũi nói: “Đám người kia, đều là những cái đinh vùi trong Thái Thần tiên vực, cho dù ngươi tiêu diệt được Kim Dương Kiếm Tông, hủy được Nam Đẩu Thiên Tông, thì ngươi cũng đừng mong biết được bọn họ là ai!”
Nghe vậy, Tân Ninh bỗng cảm thấy cạn lời.
“Nói như vậy, ngươi không muốn hợp tác?”
“Hợp tác với ngươi? Có cần thiết hay không?”
“Được!”
'Tần Ninh đứng dậy, nhìn về phía Phương Hoằng Hóa, nói: “Liên hệ với bên Xích Diệm tiên môn, đợi chúng ta giải quyết xong chuyện ở bên núi Thánh Long này, Phương tộc sẽ cùng với Xích Diệm tiên môn tấn công Nam Đẩu Thiên Tông!”
Phương Hoằng Hóa nghe vậy, biểu cảm đơ ra.
Tân Ninh lần này thực sự định thừa thắng xông lên, chặt đứt hết vây cánh của dị tộc ở trong Thái Thần tiên vực à!
“Tân Ninh...”.
Phương Hoằng Hóa nén giọng nói: “Đừng vội, lần này chúng ta ra tay với núi Thánh Long và Cửu Âm tộc, có lẽ nhiều người còn chưa kịp phản ứng lại”.
“Nhưng nếu như tiếp tục thừa thắng xông lên, đi đánh Nam Đẩu Thiên Tông, vậy thì Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc cùng với Cửu Dương tộc chắc chắn sẽ không khoanh tay ngồi yên”.
“Đến lúc đó, lấy Phương tộc ta, lại thêm Xích Diệm tiên môn và Nam Đẩu Thiên Tông cùng với ba đại dịch tộc, cho dù có những vị Tiên Đế của Tam Thanh tiên vực giúp đỡ, sợ là cũng không ổn thỏa!”
Phương Hoằng Hóa nói rất có lý!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748635/chuong-10827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.