Sơn mạch Nhâm Long! Ba ngày đã trôi qua.
Cả sơn mạch Nhâm Long có đến cả triệu dặm núi rừng đã bị phá nát tan hoang.
Mà ở giữa đống hoang tàn đó, là vô số thi thể. Đa phần đều là thi thể của võ giả Cửu Âm tộc và núi Thánh Long. Lúc này.
Trong trấn nhỏ của doanh trại đóng quân Phương tộc, trên một diễn võ trường.
Mấy bóng người bị dây xích lóe lên ánh sáng màu đỏ máu xiết chặt, ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất.
“Quỳ cho tử tế vào!”
Lão Thụ Quái đứng ở phía trước những bóng người đó vênh mặt hất hàm sai khiến.
“Gâu gâu!”
Bỗng nhiên, Đại Hoàng chui ra, ngoạm một miếng lên bả vai một kẻ mạnh Tiên Đế cảnh giới viên mãn của Cửu Âm tộc.
“Chó thối, cút đi”. “Ưư..”.
Đại Hoàng không hề lưu răng, u u nói: “Còn dám cử động lung tung, ta cắn đứt bả vai ngươi”.
Nghe vậy, hai mắt Tiên Đế dị tộc kia lạnh băng, cực kỳ bất bình nhìn chằm chăm Đại Hoàng.
“Thả ta ra, ta có thể khiến cho ngươi chết đến hàng trăm lần!” “Ngươi bị ngu à?”
Đại Hoàng nghiêng đầu nhìn người trước mặt, nhếch miệng cười nói: “Thả ngươi ra? Ngươi bị bắt như thế nào, trong lòng ngươi còn không rõ à?”
Tiên Đế dị tộc hừ mũi một cái, không tranh luận thêm nữa. Mà lúc này. Trong trấn nhỏ, một hàng người bước ra.
Bên cạnh Tần Ninh là Phương Hoằng Hóa, Phương Thư Lương, Phương Thiên Hòa và một số thành viên nòng cốt của Phương tộc.
Lại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748633/chuong-10825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.