Chương trước
Chương sau
Bên trong sơn cốc, tại một đình nghỉ mát.  

 

Ba người Thiên Vĩnh Sinh, Ngụy Hằng và Tần Ninh ngồi cùng với nhau.  

 

“Vị này chính là tông chủ của Thiên Hỏa Tông bọn ta, Thiên Vĩnh Sinh!”  

 

“Tông chủ, vị này chính là Tần công tử Tần Ninh mà ta đã nhắc với người, thật sự là một vị đại tài!”  

 

Thiên Vĩnh Sinh nhìn Tần Ninh, ông ta cười nghiền ngẫm.  

 

Một vị Địa Tiên tam phẩm! Ông ta không cần phải sợ.  

 

Cảnh giới Địa Tiên, chịu tải khí thế đức hạnh của đất để sử dụng cho mình.  

 

Còn cảnh giới Thiên Tiên cũng lấy thế mạnh của trời, cái thiên thế sánh vai với trời.  

 

Đối với Địa Tiên mà nói, cảnh giới Thiên Tiên áp chế một trăm phần trăm.  

 

Dù sao thì thế đất làm thế nào để chống lại thế trời được chứ?  

 

Chưa nói đến chuyện Tần Ninh chỉ là Địa Tiên tam phẩm, cho dù hắn có là Địa Tiên cửu phẩm đi chăng nữa thì Thiên Vĩnh Sinh cũng sẽ không đặt hắn ở trong mắt, càng sẽ không dùng thái độ này để đối đãi với hắn.  

 

Người mà Thiên Vĩnh Sinh nhìn trúng chính là vị Kim Tiên kia, phu nhân của Tần Ninh.  

 

Hàn huyên một lúc lâu, Thiên Vĩnh Sinh có chút đứng ngồi không yên, ông ta không nhịn được bèn hỏi: “Xin hỏi tôn phu nhân đang ở nơi nào?”  

 

“À, nàng ấy à, nàng ấy đang nghỉ ngơi…”, Thiên Vĩnh Sinh có chút thất vọng.  

 

Ngụy Hằng cũng nhận ra điểm này, ông ta truyền âm cho tông chủ, bảo rằng: “Tuy Tần công tử không phải là Kim Tiên, nhưng hắn nói gì là vị phu nhân này nghe nấy, tông chủ, người khách khí chút đi”.  

 

Khách khí?  

 

Ta còn chưa đủ khách khí à?  

 

Trong lòng Thiên Vĩnh Sinh cảm thấy mệt mỏi.  

 

Tốt xấu gì ông ta cũng là Thiên Tiên thất phẩm, nhìn khắp cả cái Đại Nhật tiên châu này xem, ông ta cũng được coi là nhân vật có uy tín và danh dự đấy! Ông ta đã rất khách khí với một Địa Tiên tam phẩm như hắn rồi.  

 

Lúc này, Tần Ninh cười bảo: “Thiên tông chủ, Thiên Hỏa Tông chính là một nơi ở tốt, theo suy nghĩ nông cạn của ta, Thiên Hỏa Tông nhất định có thể trở thành một trong những thế lực đại bá chủ ở Đại Nhật tiên châu!”  

 

Lời này vừa được nói ra, cả Thiên Vĩnh Sinh và Ngụy Hằng đều sửng sốt.  

 

Thiên Vĩnh Sinh chỉ cảm thấy câu nói này của Tần Ninh có ý nịnh hót, nghe cũng không tồi.  

 

Nhưng Ngụy Hằng biết, nịnh hót sao?  


 

Cũng chỉ có mỗi tông chủ tự tin cảm thấy người ta đang nịnh hót mình!  

 

“Xin chỉ giáo!”  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.