“Thiên Vĩnh Sinh ta là cảnh giới Thiên Tiên thất phẩm, ở trong gia tộc họ Chu của người ta, chỉ cần điều động vài vị trưởng lão tới là có thể giết ta được rồi…”
Vợ chồng người ta còn có thể phủi mông chạy lấy người, còn chúng ta chạy đi đâu được chứ?”
Nghe ông ta nói vậy, Ngụy Hằng chỉ biết cười khổ.
Ngay từ lúc giết đám người Chu Vô Sinh, ông ta cũng đã biết tông chủ sẽ như vậy, sợ tới mức hồn vía lên mây.
Nhưng mà sau đó, có lẽ là do Tần Ninh tẩy não, ông ta cũng chẳng sợ nữa.
Đúng! Phải để tông chủ nhanh chóng gặp được Tần công tử.
Ngụy Hằng vội vàng nói: “Tông chủ, cho dù như thế nào đi chăng nữa thì quý nhân tới cửa, người cũng nên ra đón tiếp một chút chứ!”
“Vô nghĩa, còn cần ông phải nhắc à”.
Thiên Vĩnh Sinh lại thở dài, bây giờ, ông ta mới vội vàng đi thay một bộ quần áo khác, đi ra sơn cốc… bên trong sơn cốc.
Sau một trận đánh nhau kịch liệt, Tần Ninh cảm thấy mát mẻ thoải mái.
Khương Thái Vi mệt mỏi nên nằm trên giường nghỉ ngơi.
Tần Ninh đi vào trong chỗ hồ nước của sơn cốc.
Hồ nước này có diện tích khoảng mười mét vuông, hồ nước gợn sóng theo mạch nước ngầm, bốc lên làn khói nóng rực.
Tần Ninh đứng bên hồ, nhìn xuống hồ nước, hắn ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673848/chuong-9084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.