Ngụy Hằng tò mò hỏi.
“Thiên Hỏa Sơn là một nơi tốt đẹp!”
Tần Ninh cười rồi nói: “Thiên Hỏa Tông chiếm lĩnh Thiên Hỏa Sơn, chắc chắn sẽ có ngày quật khởi, đương nhiên, các ngươi không được phép làm bừa”.
“Chỉ có điều nơi này tuy tốt nhưng cũng có chỗ bất lợi”.
Tuy tốt nhưng cũng có chỗ bất lợi là sao?
Tần Ninh nói tiếp: “Cái Thiên Hỏa Sơn này, chắc chắn là nơi thần bí nhất của Đại Nhật tiên châu… thậm chí là của tất cả các đại tiên châu, nơi đây bất phàm, tiên mạch dồi dào, đây chỉ là mặt ngoài, phía dưới tiên mạch, còn có thứ khác…”
“Chẳng qua là thứ đó vẫn chưa được khai thác, nếu một ngày kia, nó xuất hiện, nhất định sẽ làm Đại Nhật tiên châu, thậm chí là cả tiên vực Đại La phải chấn động”.
“Mà tới lúc đó, Thiên Hỏa Tông chính là kiến bò trên chảo nóng, bị người xâm chiếm là chuyện nhỏ, chỉ sợ rằng ngay cả cái móng nhà cũng sẽ bị đào sạch”.
Hắn vừa nói xong, sắc mặt Ngụy Hằng tái nhợt.
Ông ta biết Tần Ninh không có khả năng ăn nói bừa bãi.
Ông ta đã chứng kiến thực lực và sự cường đại của Tần Ninh.
Nhưng mà… Thiên Vĩnh Sinh không thấy vậy.
Vị Tần Ninh được trưởng lão Ngụy Hằng tung hô tới tận trời xanh này, gặp mặt một lần, cũng chỉ có như vậy mà thôi! Chỉ biết nịnh nọt Thiên Hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673850/chuong-9086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.