Nhưng mà... Có thể khôi phục về dáng vẻ hơn ba mươi tuổi thì cũng ổn lắm rồi! "Tần tiên sinh, có phải tiếp theo sẽ tới ta không?"
Trên mặt Khương Thái Bạch đầy vẻ mong đợi.
"Ngươi đi đi!"
"Hơ..." Đi?
Đi đâu?
Đi Thiên Kỳ Trì á hả?
Nhưng trừ độc kiểu gì, rồi làm cách nào để sử dụng công dụng thần kỳ của Thiên Kỳ Trì để giúp ông ta khôi phục như cũ?
Sao mà phân biệt đối xử thế hả! Khương Thái Vi bật cười, kéo tay Khương Thái Bạch và nói: "Để tỷ tỷ đưa đệ đi".
"Vâng!"
Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch một lần nữa đi vào sơn cốc.
Lúc này, Tần Ninh đi ra bên ngoài sơn cốc.
Trong thời gian ở đây, hắn vẫn chưa biết cảnh quan Đan Tâm Cốc thế nào, giờ tiện thể đi giải sầu luôn.
Hơn nữa, mười mấy ngày qua hắn đã tốn khá nhiều sức lực, giờ phải bồi bổ lại mới được! Người xưa có câu, không có ruộng điền bị cày nát, chỉ có trâu mệt bở hơi tai, không sai chút nào! Lúc này, trong sơn cốc Thiên Kỳ Trì.
Khương Thái Bạch vô cùng vui vẻ, mừng rỡ nói: "Thật tốt quá, cuối cùng cũng không bị người ta gọi là ông già nữa rồi".
"Tỷ tỷ, giờ tỷ trông khoảng ba mươi tuổi, thật ra thì cũng đẹp lắm rồi, như hoa thơm cỏ lạ rải hương thơm khắp nơi, không ai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673796/chuong-9032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.