"Chờ đến khi dung hợp với thân xác kiếp thứ chín, thiên mệnh của ta sẽ có thể thi triển thực sự. Đến lúc đó, nàng sẽ hiểu tác dụng thần kỳ mà ta nói tuyệt diệu cỡ nào!"
Khương Thái Vi cảm thấy vô cùng khó tin.
Nàng ấy chưa từng nghe về chuyện này bao giờ.
Nhưng mà hình như Tần Ninh không lừa nàng ấy.
Bởi vì mới lúc nãy thôi, nàng ấy đã cảm nhận được trong bụng mình có từng luồng tinh khí sinh mệnh chảy xuôi, tràn ngập trong cơ thể.
"Nói vậy thì không cần tiên đan ta cũng có thể dần dần khôi phục dung nhan vốn có, hơn nữa còn trở về với ta của trước đây rồi?"
Khương Thái Vi mừng rỡ reo lên: "Thật tốt quá!"
Nàng ấy chưa bao giờ nghĩ rằng có cả chuyện thần kỳ thế này.
"Nàng nên cảm ơn ai nhất ấy nhỉ?"
Tần Ninh trêu ghẹo.
Hai rặng mây hồng rực lên trên gương mặt xinh đẹp của Khương Thái Vi, nàng ấy hờn dỗi: "Là chàng, là chàng, vừa lòng chưa?"
"Ha ha ha ha...", trong mười mấy ngày tới, hai người ở trong sơn cốc không hề câu nệ gì ai.
Cho đến hôm nay.
Trước cửa sơn cốc.
Tần Ninh đưa Khương Thái Vi ra ngoài.
"Tần tiên sinh".
Thấy Tần Ninh xuất hiện, Khương Thái Bạch vội vàng đi tới đón, sốt ruột hỏi: "Tỷ tỷ ta sao rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673795/chuong-9031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.