Hơn nữa, lại còn là đồ nam. Raven khẽ giật mình, cô ta chợt nhận ra hình như chiếc áo này là chiếc áo vừa nãy Lý Phong mặc. Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh giải thích. “Chị đừng nghĩ nhiều, chiếc áo này là của anh rể em”. “Vừa rồi tình huống khẩn cấp, vết thương của chị lại đang rất nghiêm trọng, mà ở đây cách rất xa bệnh viện”. “Vì vậy anh rể đã tự mình tiêm cho chị, hơn nữa còn dùng thuốc đặc trị bôi lên vết thương để cầm máu”. “Trên quần áo của chị bị dính rất nhiều máu, cộng thêm thân hình của chị khá....” Khi Hứa Hạo Nhiên đang nói, cậu ta cố ý đưa tay lên trước ngực vẽ một vòng tròn lớn". “Quần áo của các cô gái ở đây không có bộ nào vừa người chị, nên chỉ có thể sử dụng quần áo của anh rể được thôi”. “Hạo Tử, Diểu Diểu đang gọi em ở bên ngoài kìa”. Khi nghe thấy Âu Dương Diểu Diểu gọi mình, Hứa Hạo Nhiên quay người lao ra ngoài mà không nói thêm câu nào. Lý Phong vẫn đứng ở cửa, nhẹ giọng hỏi Raven. “Cô là Raven, đúng không?” Raven sửng sốt, không ngờ Lý Phong lại biết tên mình. “Sao anh lại biết tôi?” Từ trước đến giờ, Raven luôn nghĩ mình chỉ là một con tốt vô danh. Nhưng Lý Phong vừa mở miệng đã nói ra được tên của cô ta, khiến cô ta cảm thấy rất ngạc nhiên, “Tình hình của cô tôi cũng biết một chút”. “Tên khốn Vũ Thạc đã xúi giục cô nên mới khiến cô vướng vào vụ án của tôi”. “Vết thương trên người cô là do bị dao găm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318961/chuong-6712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.