Quyền lực! Quang minh chính đại! Lúc này, Raven cảm thấy mình thật nhỏ bé. Còn Lý Phong là đỉnh núi cao vút trên mây. “Hậu Thư Hạo không có đầu óc, hắn không thể nghĩ ra những kế sách nham hiểm bẩn thỉu đó được”. “Hơn nữa, tôi có thể trực tiếp nói cho cô biết lý do tôi muốn giữ cô lại”. “Vợ tôi là một người rất tốt bụng”. “Mặc dù cô ấy đã từng sống một cuộc sống rất khó khăn vất vả, nhưng cô ấy từ trước đến nay vẫn luôn tỏa sáng”. “Trong thế giới chỉ toàn lừa dối này, bên cạnh cô ấy nhất định phải có một hai người thân cận”. “Còn cô thì luôn phải sống ngắc ngoải trong bóng tối”. Lời nói của Lý Phong chạm vào trái tim của Raven. Quả thực, Lý Phong nói không sai. Bởi vì từ nhỏ đến lớn, cô ta luôn phải sống trong bóng tối. Cô ta sinh ra trong một con hẻm nhỏ và bẩn thỉu. Từ nhỏ, cô ta đã trải qua đủ thể loại ô uế bẩn thỉu. Thế giới mà cô ta nhìn thấy muôn hình muôn dạng. Nhưng tất cả đều bẩn thỉu. Xấu xí! Ghê tởm! “Nếu như cô đồng ý, tôi sẽ cho cô một cơ hội làm người”. “Chứ không phải cứ mãi quỳ rạp xuống đất”. “Liếm những thứ rác rưởi mà người khác phun ra”. Nói đến đây, Lý Phong dừng lại một chút, đột nhiên anh nhìn ra bên ngoài. Cười nói: “Vợ tôi tới rồi”. Nói xong, ngoài cửa truyền đến giọng nói trong trẻo ngọt ngào như tiếng chim hót trong rừng. “Chồng, cô ấy tỉnh lại chưa?” Ngay sau đó, Hứa Mộc Tình từ bên ngoài bước vào, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318962/chuong-6713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.