“Đây là lần đầu tiên tôi thấy có người cầu xin người khác mà lại dùng thái độ cứng rắn như vậy đấy”. Nghe Lý Phong nói như vậy, Tôn Thượng Hương lập tức vươn tay ra kéo tay áo của Tôn Trung Mưu. Tôn Trung Mưu nén giận, hạ thấp người, trầm giọng nói: “Xin anh hãy cứu chúng tôi!” Lý Phong vẫn lắc đầu: “Vẫn chưa đủ thành ý”. Đúng lúc này, những tiếng bước chân vội vã ra khỏi thang máy. Lần này, có rất nhiều người đến. Kẻ dẫn đầu vừa nhìn thấy Tôn Thượng Hương và Tôn Trung Mưu, đột nhiên cười lớn. “Tôn Bá Đương giao tương lai của nhà họ Tôn vào tay hai đứa chúng mày, tao còn tưởng chúng mày sẽ trốn lên núi hoặc nhảy xuống biển chứ”. Chương 276: Đừng vội đi như vậy chứ “Không ngờ rằng chúng mày lại chạy tới chỗ đường cùng ngõ cụt này. Xem ra vận mệnh của nhà họ Tôn đúng tận rồi. Những kẻ này giống như những con hổ đói, khí thế hung dữ, kẻ nào kẻ nấy giơ vuốt nhe nanh. Ánh mắt của kẻ cầm đầu dán chặt vào người Tôn Thượng Hương. Váy của Tôn Thượng Hương đã bị rách rất nhiều chỗ, đôi chân ngọc ngà trắng nõn thon thả của cô ta càng thêm mảnh mai, lộ ra dưới ánh đèn mờ ảo. Cho dù cô ta đã khoác áo choàng của Lý Phong. Dáng người thanh tú ấy vẫn khiến người ta chảy nước miếng. Người đàn ông đó vừa nói vừa cười: “Nơi này thật tuyệt!” “Lão đại đã nói rồi, ở trên sân thượng này, để anh em chúng tôi chăm sóc cho cô ba thật tốt”. “Cô ba lát nữa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318886/chuong-6637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.