sao Trần Châu Ánh từng thấy cô rất nhiều lần bị Đường Hạo Tuấn dày vò tới trưa mới thức dậy, cho nên da mặt của cô khi đối mặt với Trần Châu Ánh ít nhiều cũng dày hơn
sao Trần Châu Ánh từng thấy cảnh xấu hổ của cô quá nhiều, thêm một lần nữa
Trần Châu Ánh
thấy, tóm lại tốt hơn bị Kiều Phàm nhìn
hổ tới mức ngại gặp người khác, nhưng bị Trần
qua đó.” Đường Hạo Tuấn lạnh lùng liếc xéo Trần Châu Ánh, nắm tay của Tống Vy đi
Vy ừ một tiếng,
cô bị Đường Hạo Tuấn vừa cắn vừa mút, lúc này chắc
với Trần Châu Ánh, đoán chắc Trần Châu
dài, bất lực cười khổ
bên kia, Trần Châu Ánh sau khi biết mình bị phát hiện, không tiếp tục chạy lùi nữa, chỉ có thể đứng ở đó, chuẩn bị
Tống Vy đi về phía mình, tim
thấy gương mặt u ám đó của Đường Hạo Tuấn, cô ấy nuốt nước bọt, gò má
Đường, Vy Vy.” Trần Châu Ánh nhìn thấy Tống Vy và Đường Hạo Tuấn
với Trần Châu Ánh, coi như
mắt như ngọn đuốc nhìn chằm chằm Trần Châu Ánh, giọng nói lạnh
gì.” Trần Châu Ánh vội vàng lắc đầu xua tay: “Tôi là tới tìm Vy Vy, tôi
nói càng
khi Tống Vy nghe thấy câu cái đó của cô ấy, mặt đỏ
lại:
bao lâu cả, thật sự không bao lâu cả, tôi chỉ nhìn một cái mà
nữa sau khi tôi nhìn thấy hai người đang hôn nhau thì lập tức che mặt, muốn
sau cô không nói nữa, nhưng ý tứ mọi người
vào tường, cho nên phát
bọn họ cũng không phát hiện cô nhìn trộm bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318887/chuong-6638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.