Lúc này, trong ánh mắt của ba huynh đệ giờ bọn họ đầy vẻ đắc ý.
Bọn họ không hề có một chút đau lòng nào vì cái chết của Tề Khánh.
Cùng lúc đó.
Khánh Vương quận, trong Khánh Vương phủ.
Tề Tư Tư đã thay đổi một bộ giáp mềm, cô ấy vẫn có dáng vẻ yểu điệu như trước, nhưng lại không còn giữ lại được tinh thần của ngày xưa nữa.
Lúc này, Tề Tư Tư ngồi trong sảnh lớn của Khánh Vương phủ.
Vài bóng dáng mặc đồ màu đen nhanh chóng xuất hiện.
“Quận chúa điện hạ”.
Người cầm đầu chắp tay nói: “Khánh Vương gia dẫn người đi Hồn Vương quận, thám tử hồi báo khẩn cấp, Tề Kiện và Tề Hủ đã ở Hồn Vương quận, Khánh Vương gia ông ấy… ông ấy… đã bị bọn chúng giết chết rồi!”
Người đó vừa nói xong, trong đôi mắt vẩn đục của Tề Tư Tư khôi phục một chút ánh sáng.
“Đã chết rồi sao…”
Tề Tư Tư lẩm bẩm một mình.
“Quận chúa điện hạ, bọn thuộc hạ hộ tống người rời khỏi đây!”
Người áo đen chắp tay nói: “Vương gia đã chết rồi, nhất định khiến cho Thánh Chủ chú ý, người chắc chắn sẽ điều tra việc này, nếu quận chúa chết ở nơi đây, hết thảy sẽ thành chết vô đối chứng!”
“Đối chứng?”
Tề Tư Tư cười lạnh: “Đối chứng bằng cách nào? Nói cho vị Thánh Chủ kia biết là ta là bị con của ông ta lăng nhục sao? Ông ta sẽ vì vậy mà giết con của mình sao?”
Những tên hộ vệ áo đen đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316611/chuong-4362.html