Bảy ngày trôi qua.
Ngày hôm ấy.
Đám người của Đại Nhật sơn đi ra khỏi nhà gỗ, nhìn về khu vực trước mắt.
Trước mắt họ là một tòa thành trì màu đỏ rực, giống như một mãnh thú Thương Lan toàn thân đỏ lửa đang nằm rạp trên mặt đất. Nhìn từ xa chỉ cảm nhận được một cảm giác uy nghiêm hùng vĩ.
Thành Thiên Hạc! Đến! Thiên Hạc lâu! Thế lực bá chủ Trung Vực.
Mà thành Thiên Hạc lệ thuộc vào Thiên Hạc lâu, càng là địa điểm nòng cốt của Thiên Hạc lâu.
Trong thành này, một nửa diện tích của toàn bộ thành trì đều là khu vực của Thiên Hạc lâu.
Mà bên ngoài mới là thành Thiên Hạc.
Khi từng con phi cầm bay vút tới, phía trước không trung cũng có mấy người cưỡi phi cầm đang lẳng lặng chờ đợi.
"Hạng Hải!"
Nhìn thấy người này, Dương Nhất sơn chủ mỉm cười, nói từ xa: "Chờ đợi vất vả rồi!"
Người đàn ông đứng trên phi cầm kia có vẻ ngoài tầm bốn mươi, thân thể khôi ngô, khí chất mạnh mẽ, nghiễm nhiên cũng là một vị cường giả Địa Thánh cấp cao.
"Dương Nhất sơn chủ cùng mọi người mấy ngày nay vất vả, tại hạ thay mặt Thiên Hạc lâu hoan nghênh các vị".
"Xin hãy đi theo chúng ta!"
Hạng Hải giờ phút này khách khí nói.
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều mang theo mấy phần hiếu kì.
Dương Tam Tuần đi cạnh Tần Ninh, thấp giọng nói: "Lâu chủ Thiên Hạc lâu là Khâu Học Nghị là một cường giả Địa Thánh thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316357/chuong-4108.html