Hai người cầm đầu đám đệ tử này có khí tức cực kỳ mạnh mẽ, mười mấy người kia đều âm thầm tôn hai người này làm đầu.
Thấy cảnh này, đệ tử Đại Nhật sơn, đều là sắc mặt nộ khí không giảm.
"Từ Cương!"
"Mông Vân Hổ!"
Tề Thải Nguyệt giờ phút này thấp giọng nói: "Xếp hạng hai mươi mốt và hai mươi tư trong nhị thập tứ kiệt Thanh Long Bảng, đến từ Thương Long điện".
"Thương Long điện lần trước có bảy người xếp hạng trong nhị thập tứ kiệt Thanh Long Bảng, có thể nói danh tiếng vô lượng, cực kỳ đắc ý".
"Cho nên đệ tử Thương Long điện ở Thanh Châu lúc nào cũng mũi vểnh lên trời!"
Giờ này khắc này, Từ Cương cùng Mông Vân Hổ kia mang theo mười mấy tên đệ tử của Thương Long điện tới gần nhóm đệ tử của Đại Nhật sơn.
"Từ Cương, đấu võ Thanh Châu còn chưa bắt đầu đâu đấy, các ngươi vội đưa mặt mũi ra cho chúng ta vả đến mức đấy rồi à?”
Liễu Truyền Khôn giờ này khắc này mở miệng nói.
Liễu Truyền Khôn! Hạng hai mươi trong Thanh Long Bảng, cao hơn Mông Vân Hổ cùng Từ Cương một bậc.
Từ Cương nghe thế thì chỉ cười nói: "Liễu Truyền Khôn, ngươi đừng vội, lần này ta nghĩ ngươi không gánh nổi thứ hạng hai mươi nữa rồi!"
"Miệng lưỡi lợi hại, có giỏi thì ra đây so tài một chút xem thế nào?"
Liễu Truyền Khôn giờ phút này hừ một tiếng, sải bước ra.
Đại Nhật sơn có năm đệ tử trong Thanh Long Bảng.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316358/chuong-4109.html