Thạch Cảm Đương cười ha ha, nói: “Chẳng lẽ một Thánh Nhân, một Địa Thánh đưa tới cửa mà còn không muốn sao?”
“Vậy chắc chắn sẽ không!”
Tề Thải Nguyệt thoáng buông lỏng phòng bị, từ từ nói: “Nhưng mà hơi phiền toái”.
“Nhưng mà, chỉ cần có tấm lệnh bài này, có lẽ sẽ tương đối đơn giản. Vị sư huynh cho các ngươi tấm lệnh bài này, hẳn có địa vị rất cao ở Đại Nhật Sơn chúng ta!”
Tần Ninh cười nói: “Hắn tên Dương Tam Tuần!”
Nghe hắn nói như vậy, vẻ mặt của Tề Thải Nguyệt thay đổi.
“Dương Tam Tuần sư huynh á?”
“Thật sự là Dương Tam Tuần sư huynh sao?”
Bởi vì kích động, giọng Tề Thải Nguyệt đều có chút run rẩy.
Tần Ninh và Thạch Cảm Đương đều không biết nói gì.
Khoa trương thế cơ?
Lúc này, Tề Thải Nguyệt giống như hoá thân thành một người hâm mộ, thậm chí là đứng dậy, đi tới đi lui.
“Có cần thế không?”, Thạch Cảm Đương không nhịn được mà nói thầm.
Tần Ninh cũng rất kinh ngạc.
Hắn từng gặp Dương Tam Tuần.
Cũng không phải loại đẹp trai đến mức khiến người ta không thở được.
Sự hưng phấn của Tề Thải Nguyệt không phải là giả vờ.
“Dĩ nhiên là cần rồi!”
Bỗng Tề Thải Nguyệt nói.
Giọng nói này khiến Tần Ninh và Thạch Cảm Đường đều sợ hết hồn.
“Dương Tam Tuần sư huynh là người rất tốt, thiên phú cũng tốt, tính tình cũng tốt. Ở trong Đại Nhật Sơn, đều là những đệ tử hoàn mỹ. Hơn nữa, Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316329/chuong-4080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.