Hồn lực dao động khắp căn phòng.
Bên ngoài gian phòng.
Lăng Loạn đạo nhân và Ly Tâm Lăng nhạy cảm cảm nhận được.
"Hồn lực viên mãn, đây là muốn thành Thánh sao?"
Lăng Loạn đạo nhân kinh ngạc.
Bảy ngày trước Tần Ninh mang về một kẻ sắp chết, bị tra tấn đến mức không còn ra hình dạng gì.
Bảy ngày sau lại chuẩn bị thành Thánh rồi?
Tần Ninh đang làm cái gì vậy?
Người sắp chết mà lại thành Thánh Nhân! Thần à!
Một tiếng cọt kẹt vang lên.
Cửa phòng mở ra.
Nhìn dáng vẻ của Tần Ninh lúc này, tay áo cuốn tới khuỷu tay, bước ra ngoài.
"Coi như đã ổn rồi đấy!"
Tần Ninh vỗ hai tay.
Phía sau hắn, Dương Thanh Vân đi ra.
Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận đều đi lên phía trước.
"Tần Ninh, Dương Thanh Vân đâu?"
"Đúng, con rể ta đâu?"
Hai người đều sững sờ.
"Khụ khụ... Ta đây mà...", Dương Thanh Vân giờ phút này lúng túng nói.
Đúng, chính xác, hắn ta đây chứ ai.
Tiên Vô Tận giờ phút này ngẩn người, nhìn Dương Thanh Vân nửa ngày.
"Ngươi ngươi ngươi...", Huyền Chấn giờ phút này cũng mắt chữ A mồm chữ O.
Đám Lý Huyên cùng Ly Tâm Lăng là lần đầu thấy Dương Thanh Vân nên không kinh ngạc cho lắm.
Nhưng sau đó, Tiên Vô Tận đột nhiên quay người lại, ôm chặt đùi Tần Ninh.
"Tần Ninh, Tần Vương, ngươi cũng làm cho lão hủ một lần đi!"
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Tiên Vô Tận sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316191/chuong-3942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.