"Thú vị, thú vị đấy!"
Lúc này, Văn Hiên vỗ tay, cười nói: "Nghe đồn rằng Huyền Dục và Hoàng Nhất Lôi đã chết dưới tay ngươi".
"Hiện tại, ta rất muốn xem thử, chỉ dựa vào một tên mới tới Thiên Nhân ngũ bộ như ngươi, với cái thân thể nửa tàn nửa tật ấy, thì làm sao để giết chết Vương Giả!"
Tần Ninh sải bước, mỉm cười nói: "Giết chết Vương Giả như thế nào à, ngươi cứ nhìn là biết thôi!"
Còn Cốc Tân Nguyệt vẫn chưa từng dừng lại, thân thể nàng lập tức lao ra, linh khí và linh thức trong cả cơ thể được phóng ra đến mức tối đa.
Năm người Võ Ly Thiên, Ứng Tường, Cổ Chấn và Nguyên Hồng Kiệt thấy Cốc Tân Nguyệt dám một thân một mình tấn công bọn họ, bèn lộ vẻ mặt lạnh lẽo.
"Cổ Chấn, Tôn Độn, Nguyên Hồng Kiệt, giao người đó cho ba vị đấy!"
Võ Ly Thiên trầm giọng nói: "Đừng để người đàn bà này làm phiền chúng ta, sáu vị Thiên Vương Thánh Khôi đã xuất hiện rồi, giờ chẳng còn ai có thể ngáng đường Thiên Đế các được nữa, các vị, đến lúc đó chúng ta chỉ việc hưởng thụ vinh hoa phú quý mà thôi".
Ba người Cổ Chấn, Nguyên Hồng Kiệt và Tôn Độn nhanh chóng bước ra ứng chiến.
"Cứ yên tâm đi, giao cho bọn ta là được!"
Bây giờ, cả ba vị Bán Vương đều cùng nhau tấn công Cốc Tân Nguyệt.
"Người phụ nữ kia quả thật rất tài giỏi, thế nhưng lại đi ngăn cản lũ người Võ Ly Thiên thì hơi miễn cưỡng..."
"Mà một khi ngươi chết, người phụ nữ của ngươi ấy, ta đoán chẳng còn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315881/chuong-3632.html