Ông ta là ai?
Văn Hiên, Văn Vương! Vương giả tam phẩm! Cũng không phải là thứ mà nhất phẩm, nhị phẩm như Huyền Dục, Hoàng Nhất Lôi có thể so sánh.
Cho dù Tần Ninh có mạnh thì giờ phút này cũng chỉ là miệng cọp gan thỏ thôi.
Một kích trước đó, Tần Ninh không hề đề phòng chút nào, không có khả năng đến bây giờ lại không có chuyện gì cả.
Văn Hiên hừ lạnh một tiếng, sát khí ngưng tụ khắp người.
“Ngươi quá coi thường Vương giả!”
Văn Hiên sải bước ra, vương khí bao trùm thành áo giáp ở bên ngoài thân thể, một bảo khí siêu phẩm tỏa ra ánh sáng xanh bao trùm lên trên áo giáp kia.
Vương khí, dù sao cũng vô cùng hiếm thấy.
Cho dù là Vương giả cũng không phải ai cũng đều có một vương khí trong tay.
Một cây trường thương xuất hiện trong tay Văn Hiên.
Cũng là một bảo khí siêu phẩm.
Giờ phút này, trong ánh mắt của Thiên Thanh Viêm và Diệp Ngọc Phong đều là vẻ kinh ngạc.
Tần Ninh và Văn Hiên, đánh nhau?
Tần Ninh...quá ngông cuồng đi?
Văn Hiên là một vị Vương giả, hơn nữa còn nổi tiếng từ rất lâu.
Nếu cứ đánh như vậy, không phải Tần Ninh đang muốn chết sao?
“Hồn Thiên Thương Quyết, Hồn Nguyên Trảm!”
Ông ta chém ra một thương, lúc này từng ngọn lửa xuất hiện từ bốn phía, lao thẳng về hướng Tần Ninh.
Nhìn thấy mũi thương xé gió kia đánh tới, Tần Ninh cười lạnh một tiếng.
Một giây sau hắn liền quay đầu chạy.
Một màn này khiến Thiên Thanh Viêm và Diệp Ngọc Phong phải ngây người.
Còn chưa đánh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315882/chuong-3633.html