Những người còn lại đều lộ vẻ mặt đầy kinh ngạc khi nhìn thấy Bắc Đẩu Minh.
Năm xưa, vị này đã cố đột phá Vương Giả, đáng tiếc là lại thất bại.
Thế nhưng, có thể nói rằng, dưới Vương Giả, Bắc Đẩu Minh chắc chắn được xưng là số một.
"Lão hủ tin Tôn Độn tinh chủ".
Ánh mắt Bắc Đẩu Minh rét lạnh nhìn về phía Tần Ninh, lão ta chậm rãi nói: "Tên này đã sát hại hàng loạt người của Bắc Đẩu thế gia của ta, lần này, lão hủ chỉ tình cờ tới đây mà thôi, chưa từng nghĩ đến việc làm ầm ĩ chuyện tình lên".
"Nhưng một đám võ giả tinh nhuệ của Bắc Đẩu thế gia ta đã bị tên này tàn sát dã man!"
Nghe lão ta nói thế, Lý Nhàn Ngư không nhịn được, bèn đi lên, tức tối mắng: "Người của Bắc Đẩu thế gia các ông ngang ngược, không nói đạo lý, còn có ý định giết người cướp của, thế nhưng bị sư phụ ta trừng trị ngược lại, bây giờ còn dám ló mặt ra ngậm máu phun người thật sao?"
Bắc Đẩu Minh khịt mũi nói: "Người đã chết hết rồi, tất nhiên là các ngươi muốn nói gì chả được".
Cùng lúc đó, hở hai bên khác, có hai người đi ra.
"Thiên Thanh Viêm của Thiên Bảo lâu!"
"Diệp Ngọc Phong của thương hội Diệp gia!"
Vạn Tử Vạn thầm nói: "Bọn họ đều là hai vị Bán Vương đỉnh cấp".
Thiên Thanh Viêm chính là em trai của Bảo Vương Thiên Thanh Phong, là trợ thủ đắc lực của Thiên Thanh Phong, vẫn luôn hành xử rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315857/chuong-3608.html