Thực lực hiện tại của Cửu Anh chính là cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ.
Lần trước, nó đã nuốt khá nhiều lôi điện, đến giờ vẫn chưa phóng ra hết được.
Bây giờ, lại đúng lúc có cơ hội dùng rồi.
Người nọ từ từ đáp xuống mặt đất.
Người nọ mặc một bộ đạo bào, khuôn mặt thật thà chất phác.
Đó chính là thất tinh chủ Tôn Độn của đạo quán Thái Cực.
Ngay lúc này, từng người từng người đạp trên không trung đi đến.
Cầm đầu bọn họ là một người đàn ông, đó chính là tứ tinh chủ Văn Hiên.
Văn Hiên đã vội vàng tới đây rồi.
Khi nãy, Tôn Độn vừa nhìn thấy Tần Ninh từ xa đã lập tức lao đến, ông ta muốn ngăn cản, cũng cản không được.
"Tần Ninh, ngươi có dám phủ nhận mình không giết Kế Hoán và Huyền Địa Quân không?"
"Phủ nhận gì chứ?"
Tần Ninh nhìn Tôn Độn, rồi nở một nụ cười bình đạm.
"Kế Hoán là do ta giết, Huyền Địa Quân cũng vậy!"
Tần Ninh cười bảo: "Chỉ tiếc là ngươi tháo chạy nhanh quá, nên ta không kịp giết ngươi nốt".
"Mọi người có nghe thấy không?"
Tôn Độn quát lên: "Tên này đã thừa nhận tội ác của mình rồi!"
Cả ba người Văn Hiên, Chu Dịch và Nguyên Hồng Kiệt đều nhíu mày.
"Là như vậy thật ư?"
Lúc này, bỗng có một giọng nói vang lên.
Người của Huyền Thiên cung đã đến đây rồi! Đó chính là cung chủ của Chấn Thiên cung, Cổ Chấn.
Đi cùng với ông ta là hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315856/chuong-3607.html