Chương trước
Chương sau


Hai đại tuyết vương sứ của Thính Tuyết sơn trang.

Nguyên Mậu! Giản Dung Tòng!

“Nguyên thúc thúc, Giản thúc thúc!”

Tuyết Kiêu Dung vô cùng hưng phấn.

Chỗ dựa vững chắc của nàng ta đã đến rồi.

Nhưng mà, nàng ta vừa muốn tiến lên phía trước thì bỗng nhiên dừng lại.


Suy nghĩ trước sau, Tuyết Kiêu Dung đột nhiên cảm giác được điều gì đó.

Hiện tại, bá chủ ngũ phương, thế lực siêu cấp ở khắp nơi tụ hội.

Dường như chờ đợi ở bên cạnh Tần Ninh là an toàn nhất! Nàng ta đã được chứng kiến thủ đoạn của Thiên Đế các.

Ngay cả Tôn Độn, nhìn qua thì tuyệt đối không có khả năng là người của Thiên Đế các, thế mà cũng là gian tế của Thiên Đế các, vậy thì còn có người nào chắc chắn không phải là người của Thiên Đế các?

Hiện tại, căn bản là nàng ta không thể nào nhận ra được.

“Dung Nhi, lại đây!”

Lúc này, Nguyên Mậu mở miệng nói.

Tuyết Kiêu Dung do dự một chút rồi cắn răng, mở miệng nói: “Nguyên thúc thúc, Giản thúc thúc, ba người Kế Hoán, Huyền Địa Quân, Tôn Độn đều là gian tế của Thiên Đế các, Tề thúc thúc, Huyền Thiên Quân, Lý Thanh Huyền, Cung Thiên Sơ cũng bị bọn họ giết chết!”

“Tần Ninh đã giết chết Kế Hoán, Huyền Địa Quân và Lệ Diệt Thiên, còn Tôn Độn đã chạy trốn!”

“Chuyện này là chính mắt ta nhìn thấy!”

Lời này vừa nói ra, bốn phía đều yên tĩnh lạ thường.

“Cháu lại đây!”

Giờ phút này, Nguyên Mậu thay đổi sắc mặt.

Lời này nói ra trước mặt mọi người chính là phiền phức lớn.

“Ta…”, lúc này, sắc mặt của Tôn Độn vô cùng khó coi.

Tuyết Kiêu Dung thấy được?

Không thể nào! Lúc ấy, hắn ta không hề phát hiện ra Tuyết Kiêu Dung có ở đó!

“Ha ha ha…”, Tôn Độn tinh chủ cười ha ha nói: “Tần Ninh, thủ đoạn này cũng thật hay, tìm một người đến làm nhân chứng cho ngươi!”

“Tuyết Kiêu Dung, có phải là ngươi bị Tần Ninh uy hiếp không?”

Nghe được những lời này, Tuyết Kiêu Dung hừ một tiếng rồi nói: “Không có!”

“Nếu không có, vì sao ngươi không trở về bên cạnh hai người Giản Dung Tòng và Nguyên Mậu?”

Tôn Độn cười nhạo nói: “Nhất định là Tần Ninh đã khống chế ngươi rồi đi ra nói xấu bổn tọa!”

“Ngươi…”, giờ phút này, sắc mặt Tuyết Kiêu Dung cực kỳ khó coi.

Đi theo bên cạnh Nguyên Mậu và Giản Dung Tòng, nàng ta thực sự lo lắng, hai người họ là gian tế của Thiên Đế các.

Nhưng mà nếu như ở lại bên cạnh Tần Ninh, không phải là xác minh lời Tôn Độn nói, Tần Ninh khống chế nàng ta! Nếu không, vì sao nàng ta lại không đi theo Giản Dung Tòng và Nguyên Mậu.

Giờ phút này, cần phải cân nhắc kỹ tình huống.

Tuyết Kiêu Dung không thể nói cho hai người Nguyên Mậu và Giản Dung Tòng rằng, nàng ta nghi ngờ hai người bọn họ là gian tế được?

Nếu như vậy, lỡ như hai người họ đều không phải, hoặc một trong hai người không phải thì nàng ta sẽ làm người đó tổn thương.

Xa xa, Tiên Nhân phu nhân thấy một màn như vậy, hàng lông mày nhíu lại.

“Cô cô…”, lúc này, Tiên Lạc Vũ không nhịn được nói: “Sự việc có chút kỳ quái…”

“Ừ!”

Tiên Nhân phu nhân chậm rãi nói: “Xem ra, Tôn Độn quả thật là người của Thiên Đế các, Tuyết Kiêu Dung hẳn là đã nhìn thấy sự việc lúc đó”.

“Chẳng qua, cô nhóc kia suy nghĩ hơi nhiều, lo lắng Nguyên Mậu và Giản Dung Tòng là người của Thiên Đế các, cho nên không dám đi lại đó, nhưng lại không thể nói ra, Tôn Độn có khả năng sẽ nhân cơ hội này…”, Tiên Lạc Vũ tiếp tục nói: “Chúng ta đây…”

“Làm gì?

Con muốn đi giúp đỡ?”

Tiên Nhân quát lớn nói: “Hắn cần còn giúp đỡ sao?”

Tiên Lạc Vũ nhức đầu, cậu ta run rẩy nói: “Không phải là con chỉ lo lắng tiểu dượng sẽ mất hứng thôi sao…”

“Con lo lắng ông ta mất hứng?
Ông ta có cái gì mà mất hứng?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.