Chương trước
Chương sau


Giữa lúc sức mạnh dần dung hợp, khí huyết bên trong cơ thể Tần Ninh lúc này tăng vọt.

Ngay sau đó, linh khí trong cơ thể Tần Ninh cũng trở nên càng ổn định, cường thịnh.

Tiếp theo, linh thức của Tần Ninh cũng đang khếch trương tăng lên.

Vốn là Tần Ninh Thiên Nhân tứ bộ, linh thức đã có cường độ ngàn mét.

Mà lúc này khí huyết tăng vọt.

Cường độ linh thức trực tiếp gấp bội.


Bây giờ Tần Ninh cảm nhận được bản thân coi như đã bước vào Thiên Nhân ngũ bộ! Thiên Nhân ngũ bộ tầm thường cường độ linh thức năm ngàn mét.

Tần Ninh hai vạn mét! Thiên Nhân lục bộ bình thường cường độ linh thức chín ngàn mét.

Thiên Nhân thất bộ bình thường cường độ linh thức vạn mét.

Vạn mét là một đạo khảm.

Mà lúc này Tần Ninh vượt qua khảm vạn mét, đã đến hai vạn mét.

Cho dù là Thiên Nhân thất bộ cũng mạnh gấp đôi.

Lúc này hai mắt Tần Ninh mở ra, một quét sạch bóng, chợt lóe rồi biến mất.

“Tên nhãi này… tấn thăng rồi…”, nhất thời biểu cảm của Tuyết Kiêu Dung kinh ngạc.



“Dáng vẻ ngẩn tò te nhìn ta làm gì?”

Tần Ninh cười cười nói: “Ta đã sớm nói với cô rồi, đi theo ta ăn ngon uống đã”.

“Cốc Tân Nguyệt cũng là Bán Vương, Diệp Viên Viên cũng là Thiên Nhân thất bộ, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch đã là cảnh giới Thiên Nhân”.

“Trình độ của võ giả tầm thường mấy trăm năm mấy ngàn năm không tới được, bọn họ hao tổn mấy năm liền đạt được!”

“Đây chính là mị lực và thủ đoạn!”

“Tiểu Tuyết nhi, cùng ta lang bạt đi!”

“Ta không lạ gì mà”.

Tuyết Kiêu Dung xí một tiếng: “Cảnh giới đề thăng như vậy chắc chắn không ổn định!”

Tần Ninh cười ha ha một tiếng, không có giải thích.

“Thiên Nhân ngũ bộ sức mạnh trong cơ thể gấp đôi, thật sự muốn tìm người ta đánh một trận…”, nghe đến đây sắc mắt Tuyết Kiêu Dung cổ quái?

Tên nhãi này nghiêm túc?

Thời gian ngắn ngủi này, Tần Ninh đã giết mấy người?

Đoạn Việt và Cốc Mặc của Thiên Đế các.

Cùng với lục các chủ Lệ Diệt Thiên.

Hai người Huyền Địa Quân và Kế Hoán.

Đều là Thiên Nhân thất bộ, cảnh giới Bán Vương.

Bây giờ đến cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ, Tần Ninh có phải có thể sát Vương không?

Sát Vương! Nghĩ đến hai chữ này, cơ thể Tuyết Kiêu Dung khẽ run lên.

“Ta đang nghĩ gì đây… Sát Vương… sao có thể…”, Vương Giả! Là ngưng tụ biển linh thức, biển linh thức khởi bước chính là có đường kính vạn mét.

Đây không phải cường độ có thể so sánh với cái gọi là đường kính một vạn mét của Thiên Nhân thất bộ! Ngưng tụ thành biển, hai điểm công hiệu.

Thứ nhất, linh thức cuồn cuộn không ngừng.

Thứ hai, linh thức vô cùng mạnh.

Điểm này Vương Giả đá bay Thiên Nhân không chỉ qua mười con phố.

Cho dù Tần Ninh mạnh hơn cũng không thể mạnh đến bước kia.

Thiên Nhân tàn sát Vương Giả, muôn đời không có.

Lúc này, Tần Ninh cũng không biết Tuyết Kiêu Dung đang suy nghĩ gì.

Hơn nữa cho dù biết, Tần Ninh cũng chưa chắc sẽ để ý.

Sát Vương khó không?

Sự hùng mạnh của Vương Giả nằm ở linh thức và vương khí.

Nếu hắn có vương khí trong tay, linh thức hắn vốn rất mạnh, vương khí dựa vào vũ khí vương cũng đủ để ngăn cản.

Vương Giả cũng chia mạnh yếu.

Trừ cấp bậc Tứ Đại Thiên Vương ra, Vương Giả khác hắn cũng thật sự không coi vào đâu.

“Lại thay đổi rồi…”, lúc này hai người tiền về phía trước, đất dưới chân biến thành thổ nhưỡng màu xanh.

Bốn phía dãy núi thậm chí cũng biến thành màu xanh.
Hơn nữa càng đi sâu, tốc độ biến hóa càng nhanh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.