“Không!”
Lúc này Tần Ninh lại nghiêm túc nói: “Ta thật sự… lười giải thích!”
Tuyết Kiêu Dung cạn lời.
Không giả bộ chắp tay có thể chết sao?
“Chỗ này không tệ, ta ở đây dung hợp trái tim Thánh Nhân, Tiểu Tuyết, cô làm hộ vệ cho ta đi!”
“Ta…”
“Yên tâm, thời gian rất nhanh, không làm chậm trễ cô đâu!”
Tần Ninh nói xong liền tìm một tảng đá lớn, hắn ngồi xếp bằng trên đó, tay cầm trái tim Thánh Nhân, bắt đầu dung hợp…
Lúc này ánh mắt Tuyết Kiêu Dung ngây ngốc.
Tên nhãi này… cứ như vậy dung hợp!
“Còn yên tâm vậy, không sợ ta đột nhiên giết ngươi...”
“Cô thử nhìn xem!”
Lời Tần Ninh đột nhiên vang lên.
Tuyết Kiêu Dung thè lưỡi, nàng ta liếc nhìn Tần Ninh, cũng ngồi xuống bên cạnh.
Nghĩ kỹ chuyện mấy ngày nay, Tuyết Kiêu Dung cảm thấy giống như mấy năm vậy.
Không tưởng tượng nổi! Không thể tưởng tượng tất cả điều này, hội tụ đến một điểm, chính là trên người Tần Ninh! Tên nhãi này quá thần kỳ.
…
Lúc này, Tần Ninh ngồi xếp bằng ở trên đá lớn.
“Trái tim Thánh Nhân bị người ta động tay chân rồi…”
“Cổ Chấn của Huyền Thiên cung dung hợp cho Huyền Phương Nghiệp… Cổ Chấn… cũng là người của Thiên Đế các? Hay là nói có người muốn vu oan cho Cổ Chấn?”
“Không quản nữa, dung hợp trước đã, bí mật dò xét tay chân này ở đâu, có lẽ cũng biết ai động thủ”.
Tần Ninh lúc này tay cầm trái tim dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315843/chuong-3594.html