“Cô cũng trở nên ngu xuẩn?”
Tần Ninh kỳ quái nhìn Tuyết Kiêu Dung, giậm chân rời đi.
Tuyết Kiêu Dung giờ phút này tức giận cắn chặt hàm răng, nhìn Huyền Phương Nghiệp đang ngây ngốc, nàng ta xoay người đuổi kịp Tần Ninh...
“Công tử!”
“Công tử!”
Cho đến bây giờ mấy người khác mới dám cử động.
Vừa rồi thật sự không dám cử động! Danh tiếng hung ác của Tần Ninh lan ra xa, có điều bọn họ cũng là cảnh giới Thiên Nhân tam bộ, tứ bộ nào dám chống lại Tần Ninh?
Huyền Phương Nghiệp lúc này máu tươi ở ngực dần dần ngừng chảy, ánh mắt dần khôi phục ánh sáng.
Nghĩ đến tất cả điều vừa xảy ra, sắc mặt Huyền Phương Nghiệp đờ đẫn.
“Huyền Thiên Quân bị Huyền Địa Quân giết… Huyền Địa Quân là… người của Thiên Đế các…”
“Theo như lời của Tôn Độn kia…”, lúc này vẻ mặt Huyền Phương Nghiệp càng kinh hoàng.
“Thiên Đế các…”
“Tôn Độn…”
“Cung chủ Cổ Chấn…”
Huyền Phương Nghiệp lúc này thật sự kinh động.
Vừa rồi trong đầu gã chỉ có báo thù báo thù, không có suy nghĩ khác.
Rất hiển nhiên là chịu ảnh hưởng của trái tim Thánh Nhân.
Bây giờ bình tĩnh lại thì phát hiện ra hành động vừa nãy của mình ngu xuẩn dường nào.
Tần Ninh có thể chém Thiên Nhân thất bộ.
Giết gã dễ như trở bàn tay.
Cứ lỗ mãng như vậy tìm Tần Ninh báo thù, căn bản không phải tác phong làm việc trước giờ của mình.
Ngu xuẩn đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315842/chuong-3593.html