Vừa rồi nàng ta đã nhìn thấy.
Linh thức của Tần Ninh rất mạnh mẽ, linh khí rất dồi dào, thế nhưng vẫn là tứ bộ Thiên Nhân, hắn làm được bằng cách nào?
Một người như vậy, khiến cho người ta quá hiếu kỳ.
Mà quan trọng nhất chính là dáng vẻ lười nhác kia của Tần Ninh.
Nhìn thấy tay Thánh Nhân mà cũng không có quá nhiều kinh ngạc bất ngờ, chém giết Thiên Nhân thất bộ cũng không có quá nhiều kiêu ngạo.
Giống như trên thế gian này, không có bất cứ chuyện gì có thể khiến hắn phải giật mình vậy.
Bình thường dáng vẻ đó chỉ xuất hiện ở những người đã phải trải qua vô vàn biến đổi của cuộc đời.
Tần Ninh mới bao nhiêu tuổi chứ?
Nếu dựa vào cốt linh để xem, chỉ sợ mới chỉ có đến một trăm cốt linh thôi?
Đối với Thiên nhân mà nói, hắn cũng chỉ giống như trẻ con lớn mà thôi.
Làm sao lại có được nhiều kiến thức như vậy?
Nghe thấy Tuyết Kiêu Dung nói vậy, Tần Ninh mỉm cười.
“Ngươi gặp nguy hiểm?”
“Ừm?”
Tuyết Kiêu Dung cẩn thận nhìn xem bốn phía.
“Biết không, theo kinh nghiệm của ta, hiếu kỳ về đối một người, trên thực tế chính là suy nghĩ bắt đầu thích một người... Ngươi càng hiếu kỳ thì càng sẽ để vào trong lòng...”, “Nhất là đối với người ưu tú như ta...”, nghe thấy lời này, Tuyết Kiêu Dung nghiến chặt hàm răng.
“Ngươi... đúng là không biết xấu hổ!”
Tần Ninh bật cười, cũng không thèm để ý.
Hai người cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315822/chuong-3573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.