“Huyền Thiên cung...”, “Thái Cực đạo quán...”, “Ngự Hư tông...”, “Còn có... người của Thính Tuyết sơn trang?”
Tuyết Kiêu Dung nhìn về phía mấy người Thính Tuyết sơn trang trong đó, Tuyết Vương Sứ Tề Xung cũng ở đó.
“Tề tiên sinh!”
Lúc này Tuyết Kiêu Dung đi ra.
Hiếm khi được nhìn thấy người của Thính Tuyết sơn trang bọn họ, giờ phút này cuối cùng Tuyết Kiêu Dung cũng đã được thở ra nhẹ nhàng.
Đi cùng với Tần Ninh tuy an toàn, thế nhưng luôn luôn phải nơm nớp lo sợ.
Ai biết tên này có thể làm ra chuyện động trời gì chứ.
“Dung nhi!”
Tề Xung kia nhìn thấy Tuyết Kiêu Dung cũng nhẹ nhàng thở ra.
Ông ta chìa một tay ra, Tuyết Kiêu Dung đi đến trước mặt Tề Xung.
“Cháu thế nào rồi?
Không sao chứ?”
“Cháu không sao, Tề tiên sinh!”
Tuyết Kiêu Dung nhìn xung quanh, thấp giọng nói: “Chuyện gì xảy ra vậy...”, “Phát hiện ra một nơi, mọi người đều tranh nhau đến mức khó phân thắng bại, sau đó liền đánh nhau...”, võ giả khắp nơi đều là bá chủ trong các thế lực, là nhân vật cấp bậc đỉnh cấp, đều không hề nhượng bộ nhau, đương nhiên là sẽ đánh nhau rồi.
Tề Xung tiếp tục nói: “Cháu cẩn thận một chút, đợi ta... Hả?”
Tề Xung nhìn về phía Tuyết Kiêu Dung, không nhịn được nói: “Cháu tăng lên Thiên Nhân lục bộ rồi?”
“Vâng!”
“Nhanh như vậy...”, Tề Xung thật kinh ngạc.
Mấy tháng trước, trước bữa tiệc Hàm Vương, Tuyết Kiêu Dung mới vừa tăng cấp lên Thiên Nhân ngũ bộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315823/chuong-3574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.