“Ngươi nhìn xem rồi sẽ biết!”
“Đợi chút nữa rồi hẵng mở miệng, ngắt lời người khác rất không lễ phép, có biết không?”
“Ta…”, Tuyết Kiêu Dung muốn giải thích, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Tần Ninh, nàng ta vẫn cố nhịn.
Giờ phút này, Tần Ninh cũng không để ý tới gì nữa, hắn chậm rãi nâng hai tay lên lần nữa.
Mười ngón sạch sẽ, căn bản không giống như người từng khổ luyện kiếm thuật, khổ luyện võ quyết.
Lúc này mười ngón thon dài đang chậm rãi xuyên qua cánh tay Thánh Nhân kia.
Tuyết Kiêu Dung nhìn thấy Tần Ninh giống như là... đeo găng tay.
Dễ dàng xuyên hai tay của mình vào bên trong.
Trong phút chốc, Tuyết Kiêu Dung chỉ thấy cạn lời.
Nàng ta vốn cho rằng sẽ khó khăn nhường nào, gian nan nhường nào chứ.
Nhưng bây giờ xem ra, nó lại đơn giản như vậy! Chỉ là khi Tần Ninh đeo bàn tay Thánh Nhân kia lên, cánh tay cũng đã dung hợp.
Một luồng ánh sáng trắng tỏa ra từ chỗ hai tay của Tần Ninh, mãi mà không tiêu tan.
Mà cùng lúc đó, Tuyết Kiêu Dung cũng cảm giác được.
Từng điểm sáng tản ra xung quanh tế đàn.
Những luồng sáng đó quay xung quanh người nàng ta.
Lúc hít chúng vào trong cơ thể, Tuyết Kiêu Dung lập tức tỏ ra vô cùng mừng rỡ.
Chỉ mới hít vào một điểm sáng thôi mà linh thức của nàng ta lại khuếch tán ra thêm vài mét! Chuyện này… trong lòng Tuyết Kiêu Dung rất kinh ngạc.
Băng hàn gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315821/chuong-3572.html