Tần Ninh híp mắt một cái.
Thật là trùng hơp.
Thương hội Diệp gia! Thiên Bảo lâu! Vạn Tử Vận tiếp tục nói: “Biển sấm sét này có tổn thương cực lớn đối với thân thể võ giả, thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu dựa vào một món bảo khí siêu phẩm hiếm thấy để tiến vào, quả thật ta cũng bó tay, chỉ có thể ở nơi đây chờ đợi!”
“Làm phiền rồi!”
Tần Ninh khách khí nói: “Đa tạ đã báo cho biết, tiếp theo vẫn là đích thân ta đi xem”.
Lời vừa nói ra, Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt đều ngây ngốc.
“Không thể!”
“Không thể!”
Gần như theo bản năng, hai cô gái mở miệng nói.
Lời vừa dứt, mấy người sắc mặt cổ quái.
Cốc Tân Nguyệt lạnh nhạt nói: “Bây giờ chàng bị thương không thể đi, ta thay chàng đi xem, dù sao giờ ta cũng là cảnh giới Bán Vương”.
Vạn Tử Vận nghe đến lời này, sắc mặt ngẩn ngơ.
Hả?
Bán Vương?
Thật hay giả?
Lúc ở tiệc Hàm Vương, hắn ta cũng rất chú ý Tần Ninh.
Khi đó Cốc Tân Nguyệt chính là Thiên Nhân nhị bộ, tam bộ thôi?
Bây giờ Bán Vương?
Thời gian gần bốn tháng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Viên Viên cũng mở miệng nói: “Ta và Nguyệt tỷ tỷ cùng đi xem chút, có tình hình gì nói sau, chàng đừng đi trước!”
Tần Ninh nhìn hai cô gái, cười nói: “Không sao, chỗ này mặc dù hung hiểm, nhưng không quá nguy hiểm…”
“Không được!”
“Không được!”
Cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315779/chuong-3530.html